LỜI CHÚA THỨ SÁU TUẦN VI PHỤC SINH

Friday of the Sixth Week of Easter

Quote/s of the Day – 22 May – Speaking of Joy – AnaStpaul

SNG LI CHÚA

GOSPEL : Jn 16:20-23

Jesus said to his disciples:
“Amen, amen, I say to you, you will weep and mourn,
while the world rejoices;
you will grieve, but your grief will become joy.
When a woman is in labor, she is in anguish because her hour has arrived;
but when she has given birth to a child,
she no longer remembers the pain because of her joy
that a child has been born into the world.
So you also are now in anguish.
But I will see you again, and your hearts will rejoice,
and no one will take your joy away from you.
On that day you will not question me about anything.
Amen, amen, I say to you,
whatever you ask the Father in my name he will give you.”

LỄ và CÁC BÀI ĐỌC

Ca nhập lễ : Kh 5,9-10

Lạy Chúa,

Chúa đã lấy máu đào cứu chuộc chúng con,

thuộc mọi chi tộc và ngôn ngữ,

thuộc mọi nước mọi dân.

Chúa đã làm cho chúng con

thành một vương quốc, thành những tư tế

để phụng thờ Thiên Chúa. Ha-lê-lui-a.

Bài đọc 1 : Cv 18,9-18

Thầy có một dân đông đảo trong thành này.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

9 Khi ông Phao-lô đang ở Cô-rin-tô, thì vào một đêm, Chúa bảo ông trong một thị kiến rằng : “Đừng sợ ! Cứ nói đi, đừng làm thinh, 10 vì Thầy ở với anh ; không ai tra tay hại anh được, vì Thầy có một dân đông đảo trong thành này.” 11 Ông Phao-lô ở lại đó một năm rưỡi, dạy cho họ lời Thiên Chúa.

12 Thời ông Ga-li-on làm thống đốc tỉnh A-khai-a, người Do-thái nhất tề nổi dậy chống ông Phao-lô ; họ đưa ông ra toà 13 và nói : “Tên này xúi giục người ta tôn thờ Thiên Chúa trái với Lề Luật.” 14 Ông Phao-lô toan mở miệng, thì ông Ga-li-on đã nói với người Do-thái : “Hỡi người Do-thái, giả như có gì là trái Luật hay phạm pháp, thì lẽ đương nhiên là tôi sẽ chịu khó nghe các ông. 15 Nhưng đây lại là những chuyện tranh luận về giáo thuyết, danh từ, luật lệ riêng của các ông, thì các ông hãy tự xét lấy. Phần tôi, tôi không muốn xét xử những điều ấy.” 16 Rồi ông đuổi họ ra khỏi toà án. 17 Mọi người liền túm lấy ông Xốt-thê-nê, trưởng hội đường, mà đánh túi bụi ngay trước toà án. Nhưng ông Ga-li-on chẳng bận tâm gì về việc này.

18 Ông Phao-lô còn ở lại Cô-rin-tô khá lâu, rồi từ giã các anh em và vượt biển sang miền Xy-ri, cùng với bà Pơ-rít-ki-la và ông A-qui-la. Trước đó, tại Ken-khơ-rê, ông xuống tóc, vì có lời khấn.

Đáp ca : Tv 46,2-3.4-5.6-7 (Đ. c.8a) 

Đ. Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu.

2Vỗ tay đi nào, muôn dân hỡi !
Mừng Thiên Chúa, hãy cất tiếng hò reo !
3Vì Đức Chúa là Đấng Tối Cao, Đấng khả uý,
là Vua Cả thống trị khắp địa cầu.

Đ. Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu.

4Chính Người bắt muôn dân muôn nước
phải phục quyền và quỵ luỵ chúng tôi.
5Người chọn lựa cho chúng tôi phần cơ nghiệp,
cơ nghiệp làm cho kẻ Người thương là Gia-cóp
được nở mặt nở mày.

Đ. Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu.

6Thiên Chúa ngự lên, rộn rã tiếng hò reo,
Chúa ngự lên, vang dội tiếng tù và.
7Hãy đàn ca, đàn ca lên mừng Thiên Chúa,
đàn ca lên nào, đàn ca nữa kính Vua ta !

Đ. Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu.

Tung hô Tin Mừng : x. Lc 24,26

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Ki-tô phải chịu khổ hình, và từ cõi chết sống lại, rồi mới được hưởng vinh quang dành cho Người. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng : Ga 16,20-23a

Niềm vui của anh em, không ai lấy mất được.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thật, Thầy bảo thật anh em : anh em sẽ khóc lóc và than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui. 21 Khi sinh con, người đàn bà lo buồn vì đến giờ của mình ; nhưng sinh con rồi, thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui vì một con người đã sinh ra trong thế gian. 22 Anh em cũng vậy, bây giờ anh em lo buồn, nhưng Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng ; và niềm vui của anh em, không ai lấy mất được. 23a Ngày ấy, anh em không còn phải hỏi Thầy gì nữa.”

Ca hiệp lễ : Rm 4,25

Đức Ki-tô, Chúa chúng ta,

đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta,

và Người đã sống lại

để chúng ta được nên công chính. Ha-lê-lui-a.

SUY NIỆM

SỐNG NIỀM XÁC TÍN

Trong tác phẩm Con đường (The Way), thánh Josemaria Escriva nói thật chí lí: “Hãy quẳng ra xa nỗi thất vọng bạn cảm thấy mỗi khi nghĩ về hoàn cảnh của mình” (Con đường, 473). 

Trong bài Tin Mừng hôm nay, các môn đệ đang lo âu, buồn phiền khi nghe những lời của Đức Giêsu trong những giây phút cuối, trước khi Người chịu khổ hình. Bằng những lời đầy âu yếm, Đức Giêsu mời gọi họ xác tín và hy vọng về niềm vui khi họ gặp lại Người sau Phục sinh. Và niềm vui ấy sẽ không ai lấy đi được. Hy vọng vào niềm vui ấy làm cho các môn đệ tin tưởng vào lời của Người và không nản chí. 

Người tín hữu hôm nay cũng được mời gọi sống niềm xác tín và lòng trông cậy vào Thiên Chúa khi phải đương đầu với những thử thách đức tin trong cuộc đời lữ hành này. Chính Thiên Chúa là điểm tựa của niềm hy vọng.  

(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)

LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY

Lạy Chúa, xin ban ơn giúp chúng con sống tinh thần tín thác mỗi ngày hầu trở nên mẫu gương cho tha nhân. Amen.

TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

ĐTC Phanxicô: Chúa Giêsu ban cho chúng ta bình an của Người

Chúa Nhật ngày 22/05, như thường lệ, ĐTC đã cùng chủ sự buổi đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng với các tín hữu. Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, ĐTC mời gọi các tín hữu cầu xin Chúa ban cho mỗi người sự bình an của Chúa Giêsu, đó chính là Chúa Thánh Thần để chính chúng ta cũng trở nên khí cụ của hoà bình.

Bài huấn dụ của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng

Anh chị em thân mến, chúc ngày Chúa nhật tốt lành!

Trong bài Tin Mừng Phụng vụ hôm nay, Chúa Giêsu khi từ biệt các môn đệ trong Bữa Tiệc Ly, đã nói, gần như một loại chứng từ: “Thầy để lại bình an cho anh em”. Và ngay sau đó Người nói thêm: “Thầy ban cho anh em bình an của Thầy” (Ga 14,27). Chúng ta hãy dừng lại ở những câu ngắn này.

Trước hết, Thầy để lại bình an cho anh em. Chúa Giê-su chia tay với những lời lẽ thể hiện tình cảm và sự thanh thản, nhưng ngài làm như vậy trong một khoảnh khắc không gì là bình an. Giuđa đã ra đi để phản bội Người, Phê-rô chuẩn bị chối Người, và hầu như tất cả đều bỏ rơi Người: Chúa biết điều này, nhưng Người không trách móc, Người không dùng lời lẽ nặng nề, Người không nặng lời. Thay vì tỏ ra bực tức, Người vẫn nhẹ nhàng đến cùng. Một câu châm ngôn nói rằng người ta chết theo cách mà người ta đã sống. Những giờ phút cuối cùng của Chúa Giê-su thực sự giống như thực chất của toàn bộ cuộc đời Người. Người cảm thấy sợ hãi và đau đớn, nhưng không có chỗ cho sự phẫn uất và phản kháng. Người không để mình đi đến chỗ cay đắng, Người không trút giận, không cáu gắt. Người bình an, một sự bình an đến từ trái tim hiền lành của Người, nơi có sự tin tưởng. Và từ đây tuôn chảy sự bình an mà Chúa Giêsu để lại cho chúng ta. Bởi vì bạn không thể để lại sự bình an cho người khác nếu bạn không có bình an nơi chính mình. Bạn không thể cho đi sự bình an nếu bạn không ở trong bình an.

Thầy để lại bình an cho anh em: Chúa Giê-su chứng tỏ rằng sự ôn hoà là có thể. Người đã thể hiện nó trong thời khắc khó khăn nhất; và Người cũng muốn chúng ta làm điều này, ngay cả chúng ta là người thừa kế bình an của Người. Cần có sự ôn hoà, cởi mở, sẵn sàng lắng nghe, có khả năng xoa dịu các tranh chấp và tạo nên sự hòa hợp. Đây là việc làm chứng cho Chúa Giê-su và nó có giá trị hơn một ngàn lời nói và nhiều bài giảng. Đó chính là chứng tá của hòa bình. Chúng ta hãy tự hỏi mình xem tại nơi chúng ta đang sống, các môn đệ của Chúa Giê-su có cư xử như thế này không: chúng ta có xoa dịu căng thẳng và chấm dứt xung đột không? Có phải chúng ta cũng đang xích mích với ai đó, luôn sẵn sàng phản ứng, bùng nổ, hay chúng ta biết cách đáp lại bằng cách không bạo lực, chúng ta biết cách đáp lại bằng những cử chỉ và lời nói ôn hòa? Tôi phản ứng thế nào? Mọi người hãy tự hỏi mình.

Tất nhiên, sự ôn hoà này không dễ dàng chút nào: ở mọi cấp độ, việc xoa dịu những xung đột khó khăn đến dường nào! Ở đây, câu thứ hai của Chúa Giê-su có ích cho chúng ta: Thầy ban bình an của Thầy cho anh em. Chúa Giê-su biết rằng một mình chúng ta không thể giữ được bình an, rằng chúng ta cần được trợ giúp, rằng chúng ta cần một món quà. Sự bình an, trước hết là một món quà từ Thiên Chúa và cần sự dấn thân của chúng ta. “Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian” (c. 27). Bình an này là gì mà thế gian không biết và Chúa ban cho chúng ta? Sự bình an này là Chúa Thánh Thần, cũng là Thần Khí của Chúa Giêsu, là sự hiện diện của Thiên Chúa trong chúng ta, là “sức mạnh sự bình an” của Thiên Chúa. Chính Chúa Thánh Thần là Đấng tháo cởi những cứng nhắc và dập tắt những cám dỗ tấn công người khác. Chính Chúa Thánh Thần là Đấng nhắc nhở chúng ta rằng bên cạnh chúng ta có anh chị em, chứ không phải là các chướng ngại và đối thủ. Chính Chúa Thánh Thần là Đấng ban cho chúng ta sức mạnh để tha thứ, để bắt đầu lại, khởi hành lại, vì với sức của chúng ta, chúng ta không thể làm được. Và chính với Chúa Thánh Thần, chúng ta trở nên những người nam và người nữ của hòa bình.

Anh chị em thân mến, không tội lỗi nào, không thất bại nào, không oán thù nào được phép làm chúng ta nản lòng khỏi việc kiên trì nài xin ơn Chúa Thánh Thần, Đấng ban cho chúng ta bình an. Chúng ta càng cảm thấy tâm hồn mình xao động, càng cảm thấy bồn chồn, cố chấp, tức giận, thì chúng ta càng phải cầu xin Chúa ban cho chúng ta Thần Khí bình an. Chúng ta học cách nói mỗi ngày: “Lạy Chúa, xin ban cho con bình an, xin ban cho con Thánh Thần”. Đó là một lời cầu nguyện đẹp. Chúng ta sẽ cùng nhau lặp lại câu này: “Lạy Chúa, xin ban cho con bình an, xin ban cho con Thánh Thần”. Và chúng ta cũng hãy cầu xin điều đó cho những người sống bên cạnh chúng ta, cho những người chúng ta gặp hàng ngày, và cho các nhà lãnh đạo của các quốc gia.

Xin Đức Mẹ giúp chúng ta đón nhận Chúa Thánh Thần để trở nên những người xây dựng hòa bình.

https://www.vaticannews.va