Thursday of the Second Week of Lent
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Lk 16:19-31
Jesus said to the Pharisees:
“There was a rich man who dressed in purple garments and fine linen
and dined sumptuously each day.
And lying at his door was a poor man named Lazarus, covered with sores,
who would gladly have eaten his fill of the scraps
that fell from the rich man’s table.
Dogs even used to come and lick his sores.
When the poor man died,
he was carried away by angels to the bosom of Abraham.
The rich man also died and was buried,
and from the netherworld, where he was in torment,
he raised his eyes and saw Abraham far off
and Lazarus at his side.
And he cried out, ‘Father Abraham, have pity on me.
Send Lazarus to dip the tip of his finger in water and cool my tongue,
for I am suffering torment in these flames.’
Abraham replied, ‘My child,
remember that you received what was good during your lifetime
while Lazarus likewise received what was bad;
but now he is comforted here, whereas you are tormented.
Moreover, between us and you a great chasm is established
to prevent anyone from crossing
who might wish to go from our side to yours
or from your side to ours.’
He said, ‘Then I beg you, father, send him
to my father’s house,
for I have five brothers, so that he may warn them,
lest they too come to this place of torment.’
But Abraham replied, ‘They have Moses and the prophets.
Let them listen to them.’
He said, ‘Oh no, father Abraham,
but if someone from the dead goes to them, they will repent.’
Then Abraham said,
‘If they will not listen to Moses and the prophets,
neither will they be persuaded
if someone should rise from the dead.’”
BÀI ĐỌC
Bài đọc 1 : Gr 17,5-10
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời ; phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa.
Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.
5Đức Chúa phán như sau :
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời,
lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa,
và lòng dạ xa rời Đức Chúa !
6Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa
chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ,
hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra,
nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy,
trong vùng đất mặn không một bóng người.
7Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa,
và có Đức Chúa làm chỗ nương thân.
8Người ấy như cây trồng bên dòng nước,
đâm rễ sâu vào mạch suối trong,
mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì,
lá trên cành vẫn cứ xanh tươi,
gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại,
và không ngừng trổ sinh hoa trái.
9Không gì nham hiểm và bất trị như lòng người,
ai dò thấu được ?
10Ta là Đức Chúa,
Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can.
Ta sẽ thưởng phạt ai nấy
tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.
Đáp ca : Tv 1,1-2.3.4 và 6 (Đ. Tv 39,5a)
Đ. Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa.
1Phúc thay người chẳng nghe theo lời bọn ác nhân,
chẳng bước vào đường quân tội lỗi,
không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng,
2nhưng vui thú với lề luật Chúa,
nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày.
Đ. Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa.
3Người ấy tựa cây trồng bên dòng nước,
cứ đúng mùa là hoa quả trổ sinh,
cành lá chẳng khi nào tàn tạ.
Người như thế làm chi cũng sẽ thành.
Đ. Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa.
4Ác nhân đâu được vậy :
chúng khác nào vỏ trấu gió thổi bay.
6Vì Chúa hằng che chở nẻo đường người công chính,
còn đường lối ác nhân đưa tới chỗ diệt vong.
Đ. Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa.
Tung hô Tin Mừng : x. Lc 8,15
Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả.
TIN MỪNG : Lc 16,19-31
Con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây : “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, 21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. 22 Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.
23 “Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. 24 Bấy giờ ông ta kêu lên : ‘Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát ; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm !’ 25 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Con ơi, hãy nhớ lại : suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. 26 Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.’
27 “Ông nhà giàu nói : ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, 28 vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này !’ 29 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.’ 30 Ông nhà giàu nói : ‘Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.’ 31 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.’”
SUY NIỆM
NƯỚC TRỜI SẼ ĐẾN
Cách đây khoảng 1900 năm, trận núi lửa Vesuve ở Ý đã phun lên và chôn vùi cả thành phố Pompei. Ngày nay, khi các nhà khảo cổ khai quật, mọi người đều ngạc nhiên vì các tư thế của người dân lúc ấy đang khi tai họa ập xuống: người mẹ ôm con, anh lính gác đang thi hành nhiệm vụ rất nghiêm túc, và cả hình ảnh của một nhóm người đang đứng trên một đống vàng.
Hình ảnh của trận núi lửa bất chợt xảy đến cũng giống như hình ảnh của ngày chúng ta phải lìa xa cõi đời này: Không ai biết sẽ là giờ nào, ngày nào. Thế nên, Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một bài học quan trọng, để khi giờ ấy tới, ta không trở thành người bất hạnh như nhà phú hộ trên.
Chính vì say mê trong tài sản mình có, ông quên mất phải xây dựng cho mình một kho báu tương lai. Chính vì chỉ biết nghĩ đến mình, nên ông đã không còn khả năng thấy người đồng loại đang phải đói kém. Nước Trời không hệ tại việc ta giàu hay nghèo, nhưng hệ tại việc bác ái ta dành cho nhau. Ông phú hộ đã quên mất điều ấy.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa Giêsu, xin đừng để con quên rằng, Nước Trời mới là quê hương đích thực mà con phải cố gắng đạt tới. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Từ cậu bé Hồi giáo bán bánh mì rong trở thành linh mục Công giáo
Idris Mustapha là một thiếu niên Hồi giáo Nigeria, sinh sống bằng nghề bán bánh mì rong trên đường phố. Sau những lần bán bánh mì cho trẻ em Công giáo tại các nhà thờ vào Chúa Nhật, dần dần Idris đã yêu mến phụng vụ Công giáo. Năm 14 tuổi, Idris xin học đạo và được rửa tội với tên thánh là Môsê, và cuối cùng trở thành linh mục. Bất chấp sự bách hại và sự phản đối của gia đình, Moses Idris vẫn trung thành với đức tin mới của mình.
Việc theo đạo Công giáo của Idris Mustapha là một sự kiện sưởi ấm trái tim và sẽ được nói đến trong một thời gian dài tại Nigeria, đất nước mà các công dân bị chia rẽ bởi sắc tộc và tôn giáo.
Idris xuất thân từ một gia đình đa thê ở Mararraba, thuộc bang Taraba, phía đông bắc Nigeria. Cậu thiếu niên Idris thường bán bánh mì để kiếm sống qua ngày. Cậu thường đi bán bánh mì cho trẻ em ở trường Chúa Nhật… và bán rất đắt hàng. Nhà thờ đã trở thành một trung tâm kinh doanh đối với cậu… Idris tiếp tục đến đó vì cậu yêu thích cử hành phụng vụ của Công giáo, đặc biệt là các bài thánh ca phụng vụ. Và vì vậy, ở tuổi 14, cậu đã trở thành một tân tòng.
Đó là vào tháng 12 năm 2004. Không chậm trễ, Idris tham gia vào các hội đạo đức khác nhau như Nhóm Cầu nguyện Đặc sủng Công giáo, Hiệp hội Giúp lễ và Hội Đạo binh Đức Mẹ và ca đoàn của Hội.
Sau đó Idris đã nhận những lời đe dọa đến tính mạng và niềm tin mới từ chính gia đình và hàng xóm. Chính khi đó Thiên Chúa đã sử dụng cha xứ của cậu vào thời điểm đó, Cha Kieran Danfulani, hiện đang đi truyền giáo ở Cộng hòa Ai Len, đến để giải cứu cậu.
Việc Idris rời quê hương và đăng ký gia nhập tiểu chủng viện Thánh Tâm ở Jalingo đã trở thành luồng ánh sáng thay đổi cuộc đời cậu. Idris đã vượt qua được kỷ luật và việc đào tạo nghiêm ngặt trong chủng viện và đã kết thúc chương trình vào năm 2012. Theo sự hướng dẫn và giúp đỡ của cha giám đốc, Idris làm đơn xin trở thành linh mục cho giáo phận Jalingo. Sau khi được đào tạo tại chủng viện ở bang Adamawa, Idris tiếp tục theo học triết học và thần học tại chủng viện thánh Augustino danh tiếng từ năm 2012-2021. Tháng 7/2021, Idris được chịu chức phó tế bởi đức giám mục của giáo phận Jalingo. Ngày 25/2/2022, thầy Idris được thụ phong linh mục cùng với 5 thầy khác tại Nhà thờ Đức Mẹ Hòa bình ở Jalingo, trong một Thánh lễ cảm động với sự tham dự của rất nhiều người, bao gồm cả người Hồi giáo.
Cha John Jerome Laikei, giám đốc truyền thông của Giáo phận Jalingo, cho biết: “Thánh lễ phong chức có sự tham dự của cha mẹ người Hồi giáo của Cha Idris, những người ban đầu phản đối việc cha trở thành một Kitô hữu và hơn thế nữa là một linh mục Công giáo.”
Niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt của cha mẹ, anh chị em của cha và những người Hồi giáo. Trong một video do bạn bè của các tân linh mục thực hiện, người kể chuyện Mark Ogbonna giải thích rằng lễ thụ phong linh mục của cha Idris “là một dấu mốc khó quên trong lịch sử chung của Kitô giáo Nigeria.” Được phỏng vấn, Dare Emmanuel lưu ý rằng câu chuyện theo đạo Công giáo của cha Idris cho thấy cách “Thiên Chúa biến đổi các bình bằng đất vì vinh quang của Người.”
Cha Idris giống như Đức cha Anthony Saliu Sanusi (1911-2009) và Đức cha Albert Ayinde Fasina (1939-2021), cả hai đều thuộc Giáo phận Ijebu-Ode, những người mặc dù sinh ra trong các gia đình Hồi giáo sùng đạo đã lãnh nhận chức linh mục và cuối cùng trở thành những người chăn dắt đoàn chiên của Chúa. Nhưng cha Idris đã phải trả một giá đắt cho việc cải đạo của mình, đó là sự ngược đãi.
Cha chia sẻ: “Việc bách hại Kitô giáo ở Nigeria là có thật, mặc dù nó diễn ra dưới nhiều hình thức khác nhau. Ví dụ, tôi đã mất tất cả bạn bè và gia đình vì quyết định trở thành một Kitô hữu. Bất cứ lúc nào tôi đến nhà thờ, tôi luôn bị đánh. Tôi nhớ có một đêm, khi tôi đến Nhà thờ để tham dự cuộc hội họp của phong trào Đặc sủng, ba người cháu của tôi đã tấn công tôi, đưa tôi về nhà và nhốt tôi trong phòng. Tôi trốn qua cửa sổ và chạy đến nhà xứ. Cha mẹ tôi đến đón tôi. Cha xứ của tôi đã chăm sóc tôi vài ngày…”
Câu chuyện cải đạo của cha Moses Idris cho thấy một cử chỉ đơn giản khi cho phép một cậu bé Hồi giáo bán bánh mì trong khuôn viên nhà thờ đã trở thành một ví dụ về cách cải thiện mối quan hệ liên tôn.
Khi được hỏi làm thế nào để tăng cường mối quan hệ Kitô giáo-Hồi giáo ở Nigeria, cha Idris khuyên người Nigeria nên “gác lại tình cảm tôn giáo vốn sinh ra chủ nghĩa cuồng tín” và tìm kiếm “công ích cho mọi người”. (Ucanews 13/03/2022)
Hồng Thủy – Vatican News