Tuesday of Fifth Week of Easter
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Jn 14:27-31a
Jesus said to his disciples:
“Peace I leave with you; my peace I give to you.
Not as the world gives do I give it to you.
Do not let your hearts be troubled or afraid.
You heard me tell you,
‘I am going away and I will come back to you.’
If you loved me,
you would rejoice that I am going to the Father;
for the Father is greater than I.
And now I have told you this before it happens,
so that when it happens you may believe.
I will no longer speak much with you,
for the ruler of the world is coming.
He has no power over me,
but the world must know that I love the Father
and that I do just as the Father has commanded me.”
Bài đọc :
Ca nhập lễ : Kh 29,5 ; 12,10
Nào ca ngợi Chúa đi,
hỡi những ai lớn nhỏ hằng kính sợ Người,
vì Người đã ban ơn cứu độ, biểu dương uy lực,
và Đức Ki-tô của Người
cũng biểu dương quyền bính. Ha-lê-lui-a.
Bài đọc 1 : Cv 14,19-28
Hai Tông Đồ tập họp Hội Thánh và kể lại tất cả những gì Thiên Chúa đã cùng làm với hai ông.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
19 Bấy giờ có những người Do-thái từ An-ti-ô-khi-a và I-cô-ni-ô đến, thuyết phục được đám đông. Họ ném đá ông Phao-lô rồi lôi ông ra ngoài thành, vì tưởng ông đã chết. 20 Nhưng khi các môn đệ xúm lại quanh ông, ông đứng dậy và vào thành. Hôm sau, ông trẩy đi Đéc-bê cùng với ông Ba-na-ba.
21 Sau khi đã loan Tin Mừng cho thành ấy và nhận khá nhiều người làm môn đệ, hai ông trở lại Lýt-ra, I-cô-ni-ô và An-ti-ô-khi-a. 22 Hai ông củng cố tinh thần các môn đệ, và khuyên nhủ họ giữ vững đức tin. Hai ông nói : “Chúng ta phải chịu nhiều gian khổ mới được vào Nước Thiên Chúa.” 23 Trong mỗi Hội Thánh, hai ông chỉ định cho họ những kỳ mục, và sau khi ăn chay cầu nguyện, hai ông phó thác những người đó cho Chúa, Đấng họ đã tin.
24 Hai ông đi qua miền Pi-xi-đi-a mà đến miền Pam-phy-li-a, 25 rao giảng lời Chúa tại Péc-ghê, rồi xuống Át-ta-li-a. 26 Từ đó hai ông vượt biển về An-ti-ô-khi-a, là nơi trước đây các ông đã được giao phó cho ân sủng của Thiên Chúa để làm công việc vừa mới hoàn thành.
27 Khi tới nơi, hai ông tập họp Hội Thánh và kể lại tất cả những gì Thiên Chúa đã cùng làm với hai ông, và việc Người đã mở cửa cho các dân ngoại đón nhận đức tin. 28 Rồi hai ông ở lại một thời gian khá lâu với các môn đệ.
Đáp ca : Tv 144,10-11.12-13ab.21 (Đ. x. c.10b và 11a)
Đ. Lạy Chúa, kẻ hiếu trung phải nói lên rằng : Triều đại Ngài vinh hiển.
10Lạy Chúa, muôn loài Chúa dựng nên phải dâng lời tán tạ,
kẻ hiếu trung phải chúc tụng Ngài,
11nói lên rằng : triều đại Ngài vinh hiển,
xưng tụng Ngài là Đấng quyền năng.
Đ. Lạy Chúa, kẻ hiếu trung phải nói lên rằng : Triều đại Ngài vinh hiển.
12Để nhân loại được tường những chiến công của Chúa,
và được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.
13abTriều đại Ngài : thiên niên vĩnh cửu,
vương quyền Ngài vạn đại trường tồn.
Đ. Lạy Chúa, kẻ hiếu trung phải nói lên rằng : Triều đại Ngài vinh hiển.
21Môi miệng tôi, hãy dâng lời ca ngợi Chúa,
chúng sinh hết thảy, nào chúc tụng Thánh Danh
đến muôn thuở muôn đời !
Đ. Lạy Chúa, kẻ hiếu trung phải nói lên rằng : Triều đại Ngài vinh hiển.
Tung hô Tin Mừng : x. Lc 24,26
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Ki-tô phải chịu khổ hình, và từ cõi chết sống lại, rồi mới được hưởng vinh quang dành cho Người. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng : Ga 14,27-31a
Thầy ban cho anh em bình an của Thầy
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
27 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi. 28 Anh em đã nghe Thầy bảo : ‘Thầy ra đi và đến cùng anh em’. Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. 29 Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.
30 “Thầy sẽ không còn nói nhiều với anh em nữa, bởi vì Thủ lãnh thế gian đang đến. Đã hẳn, nó không làm gì được Thầy. 31a Nhưng chuyện đó xảy ra là để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Chúa Cha và làm đúng như Chúa Cha đã truyền cho Thầy.”
Ca hiệp lễ : Rm 6,8
Nếu chúng ta đã cùng chết với Đức Ki-tô,
chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người :
Đó là niềm tin của chúng ta. Ha-lê-lui-a.
SUY NIỆM
BÌNH AN
Trong cuộc sống, ai cũng mong mình có được sự bình an. Nhưng chúng ta thường chỉ dựa vào sự giàu sang, danh vọng, quyền lực,… để trấn an cho chính tâm hồn của mình. Đó là những giải pháp tạm thời, không thể đem lại nguồn bình an cho chính tâm hồn.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã ban cho các môn đệ nguồn bình an đích thực: luôn có Chúa hiện diện và đồng hành với các ngài. Khi Đức Giêsu hạ sinh ở Bêlem thì các thiên thần đã hát vang: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.” Người là nguồn bình an đích thực mà chính Thiên Chúa đã tặng ban cho nhân loại.
Vì thế, chúng ta có thể cảm nhận được rằng: chỉ có bình an nơi Đức Giêsu mới làm cho chúng ta được hạnh phúc viên mãn. Thật vậy, chúng ta không chỉ nhận được bình an ngay bây giờ; mà chúng ta còn có thể hy vọng về một quê hương bình an, đó là Thiên Đàng vinh phúc.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con nguồn bình an đích thực trong tâm hồn, để chúng con mang nguồn bình an đó đến với tha nhân qua đời sống hằng ngày của mỗi người chúng con. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng 7/5: Biết nơi đến và cách thức đến
Trưa Chúa Nhật ngày 7/5, Đức Thánh cha đã chủ sự buổi đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô. Trước khi đọc kinh, Đức Thánh Cha có bài huấn dụ ngắn dựa trên đoạn Tin Mừng Chúa Nhật V Phục Sinh.
Bài huấn dụ ngắn của Đức Thánh Cha trước khi đọc kinh:
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Bài Tin Mừng của phụng vụ hôm nay (Ga 14,1-12) được trích từ bài giảng cuối cùng của Chúa Giêsu trước khi bước vào cuộc thương khó. Tâm hồn các môn đệ xao xuyến, nhưng Chúa nói với họ những lời trấn an, mời gọi họ đừng sợ hãi: thật vậy, Người không bỏ rơi họ, nhưng chuẩn bị một chỗ cho họ và hướng dẫn họ tới đích đến. Như vậy hôm nay Chúa chỉ cho tất cả chúng ta nơi tuyệt vời để đến, đồng thời cho chúng ta biết cách đến nơi, chỉ cho chúng ta con đường phải đi. Người cho chúng ta biết nơi phải đến và làm thế nào để đi đến nơi.
Đầu tiên, nơi phải đến. Chúa Giêsu nhìn thấy sự xao xuyến của các môn đệ, nỗi sợ hãi bị bỏ rơi của họ, giống như điều đó xảy ra với chúng ta khi chúng ta buộc phải xa cách người mình yêu. Và rồi Người nói: “Thầy đi là để dọn chỗ cho anh em […], để Thầy ở đâu anh em cũng sẽ ở đó” (các câu 2-3). Chúa Giêsu dùng hình ảnh quen thuộc về ngôi nhà, nơi của những mối tương quan và gần gũi. Trong nhà của Cha – Người nói với các bạn của Người và với mỗi người chúng ta – có chỗ cho con, con sẽ được chào đón, con sẽ được đón nhận mãi mãi bằng một vòng tay ấm áp, và Thầy ở trên Thiên Đàng chuẩn bị một chỗ cho con, một chỗ trong vòng tay của Cha, một chỗ vĩnh cửu.
Anh chị em thân mến, Lời này là nguồn an ủi và hy vọng cho chúng ta. Chúa Giêsu đã không tách mình ra khỏi chúng ta nhưng đã mở đường cho chúng ta, báo trước điểm đến cuối cùng của chúng ta: đó là cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa Cha, Đấng có chỗ cho mỗi người chúng ta trong trái tim của Người. Sau đó, khi chúng ta cảm thấy mệt mỏi, hoang mang và thậm chí thất bại, chúng ta mới nhớ ra cuộc đời mình đang đi về đâu. Chúng ta không được đánh mất đích điểm cần hướng tới, ngay cả khi hôm nay chúng ta có nguy cơ quên nó, quên những câu hỏi tối hậu, những câu hỏi quan trọng: chúng ta sẽ đi đâu? Chúng ta sẽ đến đâu? Chúng ta sống vì điều gì? Không có những câu hỏi này, chúng ta chỉ nghiền nát cuộc sống ở hiện tại, chúng ta nghĩ rằng mình phải tận hưởng nó càng nhiều càng tốt và cuối cùng chúng ta sống ngày này sang ngày khác, không mục tiêu, không đích nhắm. Ngược lại, quê hương của chúng ta ở trên trời (xem Pl 3:20), chúng ta đừng quên sự vĩ đại và vẻ đẹp của điểm đến!
Khi đã khám phá ra đích đến, chúng ta cũng như Tông đồ Tôma trong bài Tin Mừng hôm nay, hãy tự hỏi: Làm sao chúng ta đến đó được? Đôi khi, nhất là khi phải đối mặt với những vấn đề lớn và có cảm giác rằng cái ác thắng thế, chúng ta hãy tự hỏi: tôi phải làm gì, tôi nên đi theo con đường nào? Chúng ta hãy lắng nghe câu trả lời của Chúa Giêsu: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6). Chính Chúa Giêsu là con đường phải theo để được sống trong sự thật và có sự sống dồi dào. Người là con đường và do đó, tin vào Người không phải là tin một “gói ý tưởng”, nhưng là một con đường để đi, một hành trình phải thực hiện, một hành trình với Người. Đó là việc theo Chúa Giêsu, vì Người là con đường dẫn đến hạnh phúc không ngơi. Đó là việc noi gương Người, nhất là bằng những cử chỉ gần gũi và thương xót đối với người khác. Đây là la bàn để đến Thiên đàng: yêu mến Chúa Giêsu, con đường, trở thành dấu chỉ tình yêu của Người trên trái đất.
Anh chị em thân mến, chúng ta sống trong hiện tại, nắm lấy hiện tại, nhưng đừng để mình bị choáng ngợp bởi nó; chúng ta hãy nhìn lên cao, nhìn lên trời Trời, chúng ta hãy nhớ đến mục tiêu của chúng ta, hãy nghĩ rằng chúng ta được mời gọi đến đời sống vĩnh cửu, đến cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa. Xin Đức Trinh Nữ Maria, người theo Chúa Giêsu và đã đạt đến đích, nâng đỡ niềm hy vọng của chúng ta.
Vatican News