THỨ NĂM TUẦN IV MÙA CHAY

Thursday of the Fourth Week of Lent

Today's Gospel | Testimonies About Jesus - The Gospel For You

SNG LI CHÚA

GOSPEL : Jn 5:31-47

Jesus said to the Jews:
“If I testify on my own behalf, my testimony is not true.
But there is another who testifies on my behalf,
and I know that the testimony he gives on my behalf is true.
You sent emissaries to John, and he testified to the truth.
I do not accept human testimony,
but I say this so that you may be saved.
He was a burning and shining lamp,
and for a while you were content to rejoice in his light.
But I have testimony greater than John’s.
The works that the Father gave me to accomplish,
these works that I perform testify on my behalf
that the Father has sent me.
Moreover, the Father who sent me has testified on my behalf.
But you have never heard his voice nor seen his form,
and you do not have his word remaining in you,
because you do not believe in the one whom he has sent.
You search the Scriptures,
because you think you have eternal life through them;
even they testify on my behalf.
But you do not want to come to me to have life.

“I do not accept human praise;
moreover, I know that you do not have the love of God in you.
I came in the name of my Father,
but you do not accept me;
yet if another comes in his own name,
you will accept him.
How can you believe, when you accept praise from one another
and do not seek the praise that comes from the only God?
Do not think that I will accuse you before the Father:
the one who will accuse you is Moses,
in whom you have placed your hope.
For if you had believed Moses,
you would have believed me,
because he wrote about me.
But if you do not believe his writings,
how will you believe my words?”

Bài đọc : 

Ca nhập lễ : Tv 104,3-4

Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa,

nào hoan hỷ,

hãy tìm Chúa và sức mạnh của Người

chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan.

Bài đọc 1 : Xh 32,7-14

Xin Chúa thương đừng hại dân Ngài.

Bài trích sách Xuất hành.

7 Ngày ấy, Đức Chúa phán với ông Mô-sê rằng : “Hãy đi xuống, vì dân ngươi đã hư hỏng rồi, dân mà ngươi đã đưa lên từ đất Ai-cập. 8 Chúng đã vội đi ra ngoài con đường Ta truyền cho chúng đi. Chúng đã đúc một con bê, rồi sụp xuống lạy nó, tế nó và nói : ‘Hỡi Ít-ra-en, đây là thần của ngươi đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập’.” 9 Đức Chúa lại phán với ông Mô-sê : “Ta đã thấy dân này rồi, đó là một dân cứng đầu cứng cổ. 10 Bây giờ cứ để mặc Ta, cứ để cơn thịnh nộ của Ta bừng lên phạt chúng, và Ta sẽ tiêu diệt chúng. Nhưng Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn.”

11 Ông Mô-sê cố làm cho nét mặt Đức Chúa, Thiên Chúa của ông, dịu lại. Ông thưa : “Lạy Đức Chúa, tại sao Ngài lại bừng bừng nổi giận với dân Ngài, dân mà Ngài đã giơ cánh tay mạnh mẽ uy quyền đưa ra khỏi đất Ai-cập ? 12 Tại sao người Ai-cập lại có thể rêu rao : Chính vì ác tâm mà Người đã đưa chúng ra, để giết chúng trong miền núi và tiêu diệt chúng khỏi mặt đất ? Xin Ngài nguôi cơn thịnh nộ và xin Ngài thương đừng hại dân Ngài. 13 Xin Ngài nhớ đến các tôi tớ Ngài là Áp-ra-ham, I-xa-ác và Ít-ra-en ; Ngài đã lấy chính danh Ngài mà thề với các vị ấy rằng : Ta sẽ làm cho dòng dõi các ngươi đông đúc như sao trên trời, và sẽ ban cho dòng dõi các ngươi tất cả miền đất ấy, là miền đất Ta đã hứa ; chúng sẽ được thừa hưởng miền đất ấy đến muôn đời.” 14 Đức Chúa đã thương, không giáng phạt dân Người như Người đã đe.

Đáp ca : Tv 105,19-20.21-22.23 (Đ. c.4a)

Đ. Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.

19Tại Khô-rếp, họ đúc một con bê,
rồi phủ phục tôn thờ tượng đó.
20Họ đổi Chúa vinh quang lấy hình bò ăn cỏ.

Đ. Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.

21Họ quên Thiên Chúa là Vị Cứu Tinh
từng làm việc lớn lao bên miền Ai-cập,
22việc diệu kỳ trong cõi đất Kham,
việc khiếp kinh giữa lòng Biển Đỏ.

Đ. Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.

23Chúa tính chuyện sẽ tiêu diệt họ,
nếu người Chúa chọn là Mô-sê
chẳng đem thân cản lối, ở ngay trước mặt Người,
hầu ngăn cơn thịnh nộ, kẻo Chúa diệt trừ dân.

Đ. Lạy Chúa, xin Ngài nhớ đến con, bởi lòng thương dân Ngài.

Tung hô Tin Mừng : Ga 3,16

Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì được sống muôn đời.

Tin Mừng : Ga 5,31-47

Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật. 32 Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết : lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật. 33 Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật. 34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ. 35 Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian. 36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an : đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành ; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi. 37 Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người. 38 Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Đấng Người đã sai đến. 39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi. 40 Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.

41 “Tôi không cần người đời tôn vinh. 42 Nhưng tôi biết : các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. 43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận. 44 Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được ?

45 “Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy. 46 Vì nếu các ông tin ông Mô-sê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi. 47 Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi nói ?”

Ca hiệp lễ : Gr 31,33

Chúa phán : “Ta sẽ ghi vào lòng dạ chúng,

sẽ khắc vào tâm hồn chúng lề luật của Ta.

Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng,

còn chúng sẽ là dân riêng của Ta.”

SUY NIỆM

LÀM CHỨNG CHO SỰ THẬT

Cuộc sống con người là sự đan dệt giữa thiện và ác, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa linh thánh và phàm tục. Đôi lúc người ta lầm lẫn không thể phân biệt đâu là điều chân thật với giả dối, đâu là khôn ngoan với ngu muội. Có lúc người ta hoang mang lo sợ, bất lực khi thấy cái ác đè bẹp sự thiện. 

Ông Gioan Tẩy Giả đã dùng cái chết của mình để minh chứng cho sự thật, ông đã chiến thắng trong cuộc giao tranh giữa thiện và ác, giữa ánh sáng và bóng tối. Ông đã chịu chìm khuất đi để Đức Giêsu là ánh sáng xuất hiện. 

Thế nhưng khi Đức Giêsu đến, những người Do Thái vẫn tỏ thái độ cứng tin, họ sai người đến gặp Đức Giêsu và xin cho một dấu chứng. Trước sự cứng tin của đám đông người Do Thái, Đức Giêsu đã chứng minh mình là Con Thiên Chúa qua việc luôn thi hành thánh ý Chúa Cha. Người luôn thi hành thánh ý Chúa Cha trong vâng phục và khiêm tốn. 

(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)

LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY

Lạy Cha, xin cho chúng con biết dùng đời sống của mình mà làm chứng về Đức Giêsu là Con Một Cha và là Đấng Cứu Độ trần gian. Amen.

TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

Đức Thánh Cha khuyến khích các bạn trẻ làm chính trị 
theo mẫu gương Giuse trong Cựu Ước

Trong buổi tiếp kiến 150 bạn trẻ của “Dự án Policoro” vào sáng thứ Bảy 18/3, Đức Thánh Cha khích lệ các bạn trẻ làm chính trị theo mẫu gương của ông Giuse trong Cựu Ước, người đã bị anh em bán sang Ai Cập, và không làm chính trị như vua Akhát, người đã cướp vườn nho của người nghèo Navốt.

Dự án Policoro ra đời vào năm 1970, do sáng kiến của cha Mario Operti, nhằm giúp các bạn trẻ Kitô tái khởi động lao động, những người trẻ thất nghiệp có công ăn việc làm. Hiện nay dự án tiếp tục được Hội đồng Giám mục Ý hỗ trợ và đang hoạt động ở 15 khu vực quốc gia.

Theo chủ đề được chọn của dự án “hoà bình”, Đức Thánh Cha nói với các bạn trẻ rằng đây là một điều không thể thiếu trong sự hình thành chính trị xã hội, và ngày nay điều này càng trở nên cấp thiết hơn. Ngài khẳng định: “Chiến tranh là một sự thất bại của chính trị, là chất độc coi người khác là kẻ thù”.

Trước thực tế chính trị không còn được xem là một điều tốt, đặc biệt nơi giới trẻ, Đức Thánh Cha đưa ra hai ví dụ về thực hành chính trị trong Kinh Thánh.

Trước hết, câu chuyện vườn nho của Navốt; vua Akháp muốn chiếm để mở rộng vườn nho của mình. Khi Navốt không đồng ý vì đó là tài sản thừa kế, nhà vua đã nổi giận và hành xử như một đứa trẻ hư hỏng, cùng với người vợ tìm cách giết Navốt qua một cáo buộc sai sự thật.

Akháp đại diện cho chính trị tồi tệ, không theo đuổi công ích nhưng lợi ích riêng và sử dụng mọi cách để thỏa mãn chúng. Akháp không phải là một người cha, nhưng là một ông chủ, và lãnh đạo dân chúng bằng thống trị.

Ở điểm này, Đức Thánh Cha nói đến một cuốn sách của thánh Ambrôsiô, viết về câu chuyện trên. Thánh nhân viết: “Tại sao các bạn lại xua đuổi những người chia sẻ của cải thiên nhiên và đòi quyền sở hữu tài sản thiên nhiên cho riêng mình? Trái đất được tạo dựng trong sự hiệp thông cho tất cả, người giàu và người nghèo. […] Thiên nhiên không biết giàu, nghèo. Thiên nhiên […] tạo ra tất cả bình đẳng”.

Với câu chuyện này, Đức Thánh Cha kết luận: “Chính trị lấy quyền lực để thống trị chứ không phải để phục vụ thì không có khả năng quan tâm, chà đạp người nghèo, bóc lột đất đai và gây xung đột với chiến tranh”.

Đức Thánh Cha nói tiếp câu chuyện thứ hai trong Cực Ước, ông Giuse bị anh em bán sang Ai Cập. Ngài nhận xét, mặc dù bị đối xử tệ hại, bất công, nhưng Giuse không tìm kiếm lợi ích cá nhân; ông trở thành người của công chúng, người kiến tạo hoà bình, tạo nên những mối quan hệ có khả năng đổi mới xã hội.

Kết thúc bài nói chuyện, Đức Thánh Cha mời gọi các bạn trẻ không quan tâm đến sự đồng thuận trong bầu cử hay thành công cá nhân, nhưng quan tâm đến tất cả mọi người, tạo ra tinh thần kinh doanh, làm cho giấc mơ phát triển mạnh mẽ, mọi người cảm nhận được vẻ đẹp của việc thuộc về một cộng đồng. Sự tham gia là phương dược xoa dịu vết thương của nền dân chủ.

Ngọc Yến – Vatican News