Thánh Banaba, Tông đồ. Lễ nhớ
Memorial of Saint Barnabas, Apostle
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Mt 10:7-13
Jesus said to the Twelve:
“As you go, make this proclamation:
‘The Kingdom of heaven is at hand.’
Cure the sick, raise the dead, cleanse the lepers, drive out demons.
Without cost you have received; without cost you are to give.
Do not take gold or silver or copper for your belts;
no sack for the journey, or a second tunic,
or sandals, or walking stick.
The laborer deserves his keep.
Whatever town or village you enter,
look for a worthy person in it,
and stay there until you leave.
As you enter a house, wish it peace.
If the house is worthy, let your peace come upon it;
if not, let your peace return to you.”
LỄ và CÁC BÀI ĐỌC
Ca nhập lễ : x. Cv 11,24
Vị thánh này có phúc
vì đáng được kể thêm vào số Tông Đồ :
Người thật là tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin.
Bài đọc 1 : Cv 11,21b-26 ; 13,1-3
Ông Ba-na-ba là người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
11 21b Hồi ấy, có một số đông đã tin và trở lại cùng Chúa.
22 Tin ấy đến tai Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem, nên người ta cử ông Ba-na-ba đi An-ti-ô-khi-a. 23 Khi tới nơi và thấy ơn Thiên Chúa như vậy, ông Ba-na-ba mừng rỡ và khuyên nhủ ai nấy bền lòng gắn bó cùng Chúa. 24 Ông là người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin. Và đã có thêm rất nhiều người theo Chúa.
25 Ông Ba-na-ba trẩy đi Tác-xô tìm ông Sao-lô. 26 Tìm được rồi, ông đưa ông Sao-lô đến An-ti-ô-khi-a. Hai ông cùng làm việc trong Hội Thánh ấy suốt một năm và giảng dạy cho rất nhiều người. Chính tại An-ti-ô-khi-a mà lần đầu tiên các môn đệ được gọi là Ki-tô hữu.
13 1 Trong Hội Thánh tại An-ti-ô-khi-a, có những ngôn sứ và thầy dạy, đó là các ông Ba-na-ba, Si-mê-ôn biệt hiệu là Đen, Lu-ki-ô người Ky-rê-nê, Ma-na-en, bạn thời thơ ấu của tiểu vương Hê-rô-đê, và Sao-lô. 2 Một hôm, đang khi họ làm việc thờ phượng Chúa và ăn chay, thì Thánh Thần phán bảo : “Hãy dành riêng Ba-na-ba và Sao-lô cho Ta, để lo công việc Ta đã kêu gọi hai người ấy làm.” 3 Bấy giờ họ ăn chay cầu nguyện, rồi đặt tay trên hai ông và tiễn đi.
Đáp ca : Tv 97,1.2-3ab.3cd-4.5-6 (Đ. c.2b)
Đ. Chúa đã mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân.
1Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,
vì Người đã thực hiện bao kỳ công.
Người chiến thắng nhờ bàn tay hùng mạnh,
nhờ cánh tay chí thánh của Người.
Đ. Chúa đã mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân.
2Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ,
mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân ;
3abNgười đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa
dành cho nhà Ít-ra-en.
Đ. Chúa đã mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân.
3cdToàn cõi đất này đã xem thấy
ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.
4Tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu,
mừng vui lên, reo hò đàn hát.
Đ. Chúa đã mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân.
5Đàn lên mừng Chúa khúc hạc cầm dìu dặt,
nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca.
6Kèn thổi vang xen tiếng tù và,
tung hô mừng Chúa, vị Quân Vương !
Đ. Chúa đã mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân.
Tung hô Tin Mừng : x. Mt 28,19a.20b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : “Anh em hãy đi giảng dạy cho muôn dân. Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng : Mt 10,7-13
Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Anh em hãy đi rao giảng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em.”
Hoặc : Mt 5,33-37
Thầy bảo cho anh em biết : đừng thề chi cả.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
33 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng : Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa. 34 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa. 35 Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả. 36 Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hoá trắng hay đen được. 37 Nhưng hễ ‘có’ thì phải nói ‘có’, ‘không thì phải nói ‘không’ ; thêm thắt điều gì là do ác quỷ.”
Ca hiệp lễ : Ga 15,15
Chúa nói :
“Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa,
vì tôi tớ không biết việc chủ làm.
Thầy gọi anh em là bạn hữu,
vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy,
Thầy đã tỏ cho anh em biết.”
SUY NIỆM
NÓI CÓ – NÓI KHÔNG
Quá thích thú với chiếc rìu mới được tặng, cậu bé Washington ra vườn chặt bất cứ cây nào cậu gặp, trong đó có cả cây anh đào mà cha cậu yêu quý. Vô cùng tức giận, cha cậu quát lớn: “ai đã làm điều này?” Washington sợ hãi vô cùng nhưng can đảm nói: “thưa cha, con không thể nói dối, chính là con đã làm”.
Đức Giêsu là vua sự thật, Người yêu thích sự công chính, chuộng việc ngay lành. Đức Giêsu khuyên dạy chúng ta phải sẵn sàng nói lên sự thật, cho dù phải chịu những thiệt thòi. Là con cái của Chúa, chúng ta có sẵn sàng làm theo lời dạy của Người không?
Thánh Banaba là tông đồ nhiệt thành rao giảng Lời Chúa và hết lòng với tha nhân. Cuối cùng, ngài đã bị ném đã đến chết để cho lời của Chúa được trổ sinh, để làm chứng cho Sự Thật.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết noi gương Chúa để nói lên sự thật, cho dù vì đó mà chúng con phải chịu đau khổ hay thiệt thòi. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
THÁNH BARNABA TÔNG ĐỒ
Banaba “là một người tốt lành, đầy Thánh Thần và lòng tin’’ (Cv11,23). Ngài được sách công vụ nhận là Tông Đồ (Cv 14,4) cho dù ngài không thuộc nhóm Mười Hai
Ngài là một người Do Thái thuộc giáo tỉnh Cypern, gốc Lêvi và tên gọi là Giuse. Chúng ta không biết ngài đã gia nhập Kitô giáo lúc nào. Như Sách Tông Đồ Công Vụ ghi, ngài có lòng đại độ: “Giuse, người đã được các Tông Đồ đặt tên là Barnaba nghĩa là con của sự an ủi một người Lêvi, người gốc Kyprô, có một thửa ruộng, ông đã bán đi và đem bạc đặt dưới chân các Tông Đồ” (Cv 4,36-37)
Ngài là người hướng dẫn Saolô sau khi Saulô trở lại đến gặp các vị Tông Đồ ở Giêrusalem (Cv 9,26-27). Sau này vào khoảng năm 42, Barnaba đã tìm đến với Saolô ở Tarsô rồi cùng với Phaolô sang truyền giáo tại Antiôkia. Trong cuộc hành trình truyền giáo lần thứ nhất này, cả hai đi Kyprô và mạn nam Tiểu Á. Chính các ngài đã đi Giêrusalem dự Công Nghị Tông Đồ để đấu tranh cho việc những người dân ngoại, khi gia nhập Kitô giáo, không phải lệ thuộc Lề Luật cũ. Sau đó xảy ra một cuộc tranh cãi giữa hai người. Lý do là vì Phaolô không muốn đem theo Máccô, bà con của Barnaba đi theo mình trong cuộc hành trình truyền giáo lần thứ hai cho nên Barnaba đã đem Máccô đi với mình đến Kyprô (Cv 15,39)
Theo truyền thuyết, sau này Barnaba bị ném đá chết tại Salamít
Lm. Nguyễn văn Trinh, Phụng vụ chư thánh