LỜI CHÚA THỨ BA TUẦN VII PHỤC SINH

ĐỨC MARIA THĂM BÀ ÊLISABÉT. Lễ kính
Feast of the Visitation of the Blessed Virgin Mary

Reflection on the Visitation of Mary | Society of the Holy Child Jesus

SNG LI CHÚA

GOSPEL : Lk 1:39-56

Mary set out
and traveled to the hill country in haste
to a town of Judah,
where she entered the house of Zechariah
and greeted Elizabeth.
When Elizabeth heard Mary’s greeting,
the infant leaped in her womb,
and Elizabeth, filled with the Holy Spirit,
cried out in a loud voice and said,
“Most blessed are you among women,
and blessed is the fruit of your womb.
And how does this happen to me,
that the mother of my Lord should come to me?
For at the moment the sound of your greeting reached my ears,
the infant in my womb leaped for joy.
Blessed are you who believed
that what was spoken to you by the Lord
would be fulfilled.”

And Mary said:
 “My soul proclaims the greatness of the Lord;
            my spirit rejoices in God my Savior,
            for he has looked with favor on his lowly servant.
From this day all generations will call me blessed:
            the Almighty has done great things for me,
            and holy is his Name.

He has mercy on those who fear him
            in every generation.
He has shown the strength of his arm,
            he has scattered the proud in their conceit.
He has cast down the mighty from their thrones,
            and has lifted up the lowly.
He has filled the hungry with good things,
            and the rich he has sent away empty.
He has come to the help of his servant Israel
            for he has remembered his promise of mercy,
            the promise he made to our fathers,
            to Abraham and his children for ever.”
Mary remained with her about three months
and then returned to her home.

LỄ và CÁC BÀI ĐỌC

Ca nhập lễ : Tv 65,16

Tất cả những ai kính sợ Chúa Trời,

đến mà nghe tôi kể

việc Chúa đã làm để giúp tôi. Ha-lê-lui-a.

Bài đọc 1 : Xp 3,14-18a 

Đức Vua của Ít-ra-en đang ngự giữa ngươi, chính là Đức Chúa.

Bài trích sách ngôn sứ Xô-phô-ni-a.

14Reo vui lên, hỡi thiếu nữ Xi-on,
hò vang dậy đi nào, nhà Ít-ra-en hỡi !
Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy nức lòng phấn khởi.
15Án lệnh phạt ngươi, Đức Chúa đã rút lại,
thù địch của ngươi, Người đã đẩy lùi xa.
Đức Vua của Ít-ra-en đang ngự giữa ngươi, chính là Đức Chúa.
Sẽ chẳng còn tai ương nào khiến ngươi phải sợ.
16Ngày ấy, người ta sẽ bảo Giê-ru-sa-lem :
“Này Xi-on, đừng sợ, chớ kinh hãi rụng rời.”
17Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi,
Người là Vị cứu tinh, là Đấng anh hùng.
Vì ngươi, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ,
sẽ lấy tình thương của Người mà đổi mới ngươi.
Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng
18anhư trong ngày lễ hội.

Đáp ca : Is 12,2-3.4bcd.5-6 (Đ. c.6b)

Đ. Giữa Xi-on, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !

2Đây chính là Thiên Chúa cứu độ tôi,
tôi tin tưởng và không còn sợ hãi,
bởi vì Chúa là sức mạnh tôi,
là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi.
3Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.

Đ. Giữa Xi-on, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !

4bcdHãy tạ ơn Chúa, cầu khẩn danh Người,
vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân,
và nhắc nhở : danh Người siêu việt.

Đ. Giữa Xi-on, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !

5Đàn ca lên mừng Chúa,
vì Người đã thực hiện bao kỳ công ;
điều đó, phải cho cả địa cầu được biết.
6Dân Xi-on, hãy mừng rỡ reo hò,
vì giữa ngươi, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !

Đ. Giữa Xi-on, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !

Tung hô Tin Mừng : x. Lc 1,45

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Đức Mẹ đồng trinh Ma-ri-a, Mẹ thật diễm phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã cho Mẹ biết. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng : Lc 1,39-56

Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này ?

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a lên đường, vội vã đi đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. 40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào bà Ê-li-sa-bét. 41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy Thánh Thần. 42 Bà Ê-li-sa-bét kêu lớn tiếng và nói rằng : “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. 43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này ? 44 Quả thật, này tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vì vui sướng. 45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”

46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói :

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn !
50Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
52Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
53Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
54Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.”

56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.

Ca hiệp lễ : Lc 1,48-49

Từ nay hết mọi đời

sẽ khen tôi diễm phúc,

vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi

biết bao điều cao cả.

Danh Người thật chí thánh chí tôn. Ha-lê-lui-a.

SUY NIỆM

HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM THÁNH

Ý Vịnh gia trong Thánh Vịnh 19 đã nói: “Luật pháp Chúa quả là hoàn thiện, bổ sức cho tâm hồn. Thánh Ý Chúa thật là vững chắc, cho người dại nên khôn”. 

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại hình ảnh của hai nhân vật, Mẹ Maria và bà Êlisabét, đang phải đối diện với cùng một hoàn cảnh. Khi đứng trước biến cố lớn lao trong cuộc đời, cả hai đã cùng nỗ lực để tìm kiếm thánh ý Chúa. Và cho dẫu phải đi vào một sứ vụ khó khăn, thế nhưng Mẹ Maria và bà Êlisabét đã mạnh dạn vâng nghe theo tiếng Chúa, và đã được ân thưởng. 

Trong cuộc sống, mỗi người đều có những khó khăn riêng trong việc tìm kiếm Thiên Chúa. Tuy nhiên, qua mẫu gương của Mẹ Maria và bà Êlisabét, ta có thể thấy rằng, nếu ta biết kiên trì để Chúa hướng dẫn cuộc đời và để thánh ý Người được thể hiện, thì ta sẽ được chúc phúc như lòng ước nguyện.  

(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)

LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY

Lạy Chúa, Chúa thấu suốt lòng dạ con người. Xin ban thêm lòng mến cho chúng con, để chúng con biết sẵn sàng vâng nghe thánh ý Chúa. Amen.

TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

ĐỨC MẸ THĂM VIẾNG BÀ ÊLISABÉT

Hôm nay chúng ta cùng với toàn thể Giáo Hội mừng kính lễ Đức Maria đi thăm Bà chị họ của mình là bà Êlisabét.

Hôm nay, cũng là ngày kết thúc tháng hoa Đức Mẹ cho nên dành một ít phút để nói về Đức Mẹ trong giờ phút đặc biệt này tôi tưởng cũng là một hết sức hợp tình hợp lý.

Bài Tin Mừng xét về phương diện trần thế có lẽ chẳng có gì phải nói. Đây là một câu truyện của đời thường. Việc thăm hỏi giúp đỡ lẫn nhau đâu có gì là độc đáo, đặc biệt. Thế nhưng nếu chúng ta đọc câu truyện với một lòng yêu mến Đức Mẹ thật sự thì chúng ta sẽ thấy câu truyện đem lại cho chúng ta những bài học rất quí giá.

Trong giờ phút này tôi chỉ muốn nói đến ba bài học này.

1. TRƯỚC HẾT LÀ BÀI HỌC VỀ NIỀM TIN.

Tin là gì? Đức Thánh Cha Gioan Phaolô I trong lá thư gửi cho ông Trilussa Ngài có viết một đoạn như thế này:

Ông Trilussa thân mến!

Tôi đã đọc lại bài thơ trong đó ông buồn rầu tự thuật và kể lại câu truyện ông bị lạc đường ban đêm giữa một khu rừng và ông gặp một bà lão đui mù nói với ông:

– Nếu ông không biết đường, tôi sẽ đưa ông đi vì tôi thuộc đường.

Và ông ngạc nhiên đáp:

-Tôi lấy làm lạ. Bà không thấy gì cả mà lại có thể đưa đường cho tôi sao?

Bà lão bé nhỏ ngắt lời, nắm lấy tay ông và ra lệnh:

– Tiến bước.

Và sau đó thì Ngài kết luận: Đó là đức tin.

Trong câu truyện hôm nay chúng ta thấy Mẹ Maria đã phải đối diện với một huyền nhiệm hoàn toàn vượt trên tầm hiểu biết của con người, huyền nhiệm Thiên Chúa là Chúa tể càn khôn lại hóa thân làm trẻ thơ bé bỏng, để được sinh ra làm một con người, một con người mà Mẹ thấy trước rằng tương lai chẳng có gì sáng sủa bởi vì Ngài là con của một bà Mẹ nghèo, quá nghèo.

Hơn nữa làm sao mà một thiếu nữ thôn dã nghèo như Mẹ lại được chọn làm Mẹ Thiên-Chúa-làm-người. Đối diện với huyền nhiệm đó, làm sao Mẹ có thể hiểu nổi. Quả là một huyền nhiệm, huyền nhiệm tuyển chọn. Huyền nhiệm này sẽ mãi mãi bao trùm cuộc đời của mẹ.

Như vậy từ lời “xin vâng” trong ngày truyền tin, Mẹ bắt đầu một cuộc sống trong một niềm tin, tin trong mọi hoàn cảnh, trước mọi biến cố, kể cả những giây phút bi thảm nhất.

Phải có một niềm tin thật kiên vững mới có thể không bị giao động, lung lay và bất an trong một cuộc sống như thế.

Chúng ta hay xin Chúa ban cho chúng ta một niềm tin như mẹ để chúng ta cũng có thể sống cuộc sống của chúng ta, một cuộc sống có rất nhiều cám dỗ, thách đố….để chúng ta luôn giữ vững được lòng trung thành quí giá của mình.

2. BÀI HỌC KHIÊM TỐN

Khiêm tốn là biết nhìn nhận và chấp nhận những giới hạn trong thân phận thụ tạo của mình.

Trong kho truyện cổ của nước Nga người ta đọc được một câu truyện này:

Một hôm kia có một học giả đang đi dạo dọc theo bờ hồ thì bỗng nghe thấy có tiếng cầu kinh của một ẩn sĩ vang lại từ một hòn đảo ở giữa hồ. Ông lắng nghe rồi lại tiếp tục cuộc đi dạo. Nhưng rồi một lúc sau thì ông không thể nhịn được nữa. Ông cảm thấy vô cùng khó chịu vì lời kinh của vị ẩn sĩ hoàn toàn sai lạc từ nội dung cho đến hình thức phát âm.

Ông học giả liền thuê một chiếc thuyền và chèo ra hòn đảo, cốt để cho vị ẩn sĩ thấy được những sai lầm của ông trong lúc cầu kinh.

Khi giáp mặt, ông học giả nói với vị ẩn sĩ:

– Này ông bạn, tôi nghĩ là ông bạn không chấp nhất khi tôi làm việc này với ông bạn chứ!

Nói xong ông đọc một hơi lời cầu kinh không sai một chữ và không ngắt bậy một chỗ nào và dĩ nhiên là đọc với một âm sắc rất điêu luyện và rất chuẩn mực đúng với phong cách của một học giả.

Trước khi trở lại thuyền, nhà học giả còn giải thích thêm: “Tôi chèo thuyền đến đây chỉ cốt để dạy ông bạn biết cầu kinh cho đúng cách mà thôi”.

Vị ẩn sĩ cám ơn ông học giả, nhưng khi ông học giả vừa chèo thuyền ra đến hồ thì ông bỗng nghe thấy có tiếng động trên mặt nước ở phía sau. Ngoài nhìn lại thì ông thấy vỉ ẩn sĩ đang đi trên mặt nước mà tiến về phía ông. Vẫn đứng trên mặt nước, vị ẩn sĩ nói với ông học giả:

– Xin ngài vui lòng chỉ dạy cho tôi một lần nữa, vì vừa mới nghe xong, tôi đã quên mất cả rồi.

Vị ẩn sĩ đã không ngần ngại xin một người trần tục dạy lại mình bài kinh mà mình chưa nhớ nổi. Chỉ có những ai có lòng khiêm nhường mới có thể có được thái độ như thế.

Chúng ta nhớ Satan trước kia là một thiên thần nhưng kiêu ngạo nên biến thành quỉ sứ.

Ông bà nguyên tổ của con người cũng như vậy. Vì kiêu ngạo nên cả loài người bị vạ lây. Loài người đã đã bị sa lầy bởi một người đàn bà kiêu ngạo. Chỉ là một con người, một thụ tạo nhưng lại tưởng muốn mình quyền năng ngang bằng với Thiên Chúa.

Mẹ Maria thì hoàn toàn ngược lại. Tuy được tuyển chọn làm Mẹ của Thiên-Chúa-làm-người, một chức vị vô cùng cao cả nhưng Mẹ chỉ xưng mình là “nữ tỳ của Chúa” (Lc 1,38)  Còn gì khiêm nhường hơn.

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa.
Thần trí tôi hớn hở vui mừng,
Vì Thiên Chúa Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới;
Từ nay, hết mọi đời
Sẽ khen tôi diễm phúc”
(Lc 1,46-48)

Xin Mẹ cho chúng con cũng biết sống khiêm nhường như Mẹ.

3. MẸ CŨNG DẠY CHÚNG TA BÀI HỌC PHỤC VỤ TRONG YÊU THƯƠNG

Vua Henry thứ 4 của nước Pháp âm thầm đi dạo trong viện bảo tàng Louvre. Nhà vua bắt chuyện với một thanh niên, trông bộ điệu của anh ta giống như một người giúp việc cho một vương công quyền thế nào đó. Nhà vua hỏi:

– Anh đang giúp việc cho ai thế?

Không biết người hỏi mình là vua, nên người thanh niên đã ngẩng mặt kiêu hãnh đáp:

– Tôi sinh ra không thể phục vụ cho bất cứ người nào, nhưng cho chính bản thân tôi.

Nhà vua tiếp lời:

– Nếu vậy, chắc chắn anh đang phục vụ một người ngu xuẩn.

Bất bình, người thanh niên toan kiếm chuyện gây sự, nhưng anh đã nhận ra người đối diện mình chính là vua Henry. Kinh ngạc, sửng sờ khiến anh đứng trơ như bức tượng. Không để người thanh niên phản ứng, nhà vua vỗ vai anh vừa quay gót vừa nói:

– Nếu anh đảo ngược câu nói đó lại sẽ tốt hơn: “Tôi sinh ra không để phục vụ cho chính bản thân tôi, nhưng để cho bất cứ người nào”.

Trong cuộc thăm viếng bà Êlisabét hôm nay, Mẹ cũng đã cho chúng ta thấy tấm lòng bác ái bao dung của Mẹ. Mẹ đã sống bác ái yêu thương không phải ở đầu môi chóp lưỡi, nhưng bằng những việc làm hết sức cụ thể. Mẹ yêu thương không phải bằng những khẩu hiệu nhưng bằng chính việc phục vụ lao nhọc đổ mồ hôi của mình. Mẹ yêu thương bằng tất cả trái tim. Mẹ yêu thương bằng tất cả con người, không quản ngại hy sinh, không nề hà vất vả, không tiếc xót bản thân, không sợ hao phí thời giờ. Một lòng quảng đại bao dung như thế làm sao mà không làm cho bà Êlisabét phải cảm động.

Mừng lễ Mẹ thăm viếng hôm nay chúng ta cùng nguyện xin Chúa cho mỗi người chúng ta được bắt chước Mẹ sống một cuộc sống như Mẹ để mai mốt sau chúng ta được cùng với Mẹ hưởng vinh quang trên cõi vĩnh hằng.

https://tgpsaigon.net