Friday in the Octave of Easter
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Jn 21:1-14
Jesus revealed himself again to his disciples at the Sea of Tiberias.
He revealed himself in this way.
Together were Simon Peter, Thomas called Didymus,
Nathanael from Cana in Galilee,
Zebedee’s sons, and two others of his disciples.
Simon Peter said to them, “I am going fishing.”
They said to him, “We also will come with you.”
So they went out and got into the boat,
but that night they caught nothing.
When it was already dawn, Jesus was standing on the shore;
but the disciples did not realize that it was Jesus.
Jesus said to them, “Children, have you caught anything to eat?”
They answered him, “No.”
So he said to them, “Cast the net over the right side of the boat
and you will find something.”
So they cast it, and were not able to pull it in
because of the number of fish.
So the disciple whom Jesus loved said to Peter, “It is the Lord.”
When Simon Peter heard that it was the Lord,
he tucked in his garment, for he was lightly clad,
and jumped into the sea.
The other disciples came in the boat,
for they were not far from shore, only about a hundred yards,
dragging the net with the fish.
When they climbed out on shore,
they saw a charcoal fire with fish on it and bread.
Jesus said to them, “Bring some of the fish you just caught.”
So Simon Peter went over and dragged the net ashore
full of one hundred fifty-three large fish.
Even though there were so many, the net was not torn.
Jesus said to them, “Come, have breakfast.”
And none of the disciples dared to ask him, “Who are you?”
because they realized it was the Lord.
Jesus came over and took the bread and gave it to them,
and in like manner the fish.
This was now the third time Jesus was revealed to his disciples
after being raised from the dead.
BÀI ĐỌC
Bài đọc 1 : Cv 4,1-12
Không có một danh nào khác, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
1 Một hôm, ông Phê-rô và ông Gio-an còn đang nói với dân chúng, thì có các tư tế, viên lãnh binh Đền Thờ, và các người thuộc nhóm Xa-đốc kéo đến. 2 Họ bực tức vì các ông giảng dạy cho dân và dựa vào trường hợp Đức Giê-su mà loan báo kẻ chết sẽ sống lại. 3 Họ bắt hai ông và tống ngục cho đến ngày hôm sau, vì trời đã về chiều. 4 Nhưng trong đám người nghe lời giảng, có nhiều kẻ đã tin theo, chỉ riêng số đàn ông đã lên đến chừng năm ngàn.
5 Hôm sau, các thủ lãnh Do-thái, các kỳ mục và kinh sư họp nhau tại Giê-ru-sa-lem. 6 Có cả thượng tế Kha-nan, các ông Cai-pha, Gio-an, A-lê-xan-đê và mọi người trong dòng họ thượng tế. 7 Họ cho điệu hai Tông Đồ ra giữa hội đồng và tra hỏi : “Nhờ quyền năng nào hay nhân danh ai mà các ông làm điều ấy ?” 8 Bấy giờ, ông Phê-rô được đầy Thánh Thần, liền nói với họ : “Thưa quý vị thủ lãnh trong dân và quý vị kỳ mục, 9 hôm nay chúng tôi bị thẩm vấn về việc lành chúng tôi đã làm cho một người tàn tật, về cách thức người ấy đã được cứu chữa. 10 Vậy xin tất cả quý vị và toàn dân Ít-ra-en biết cho rằng : nhân danh chính Đức Giê-su Ki-tô, người Na-da-rét, Đấng mà quý vị đã đóng đinh vào thập giá, và Thiên Chúa đã làm cho trỗi dậy từ cõi chết, chính nhờ Đấng ấy mà người này được lành mạnh ra đứng trước mặt quý vị. 11 Đấng ấy là tảng đá mà quý vị là thợ xây loại bỏ, chính tảng đá ấy lại trở nên đá tảng góc tường. 12 Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.”
Đáp ca : Tv 117,1-2 và 4.22-24.25-27a (Đ. c.22)
Đ. Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
1Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
2Ít-ra-en hãy nói lên rằng :
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
4Ai kính sợ Chúa hãy nói lên rằng :
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Đ. Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
22Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên đá tảng góc tường.
23Đó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
24Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỷ.
Đ. Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
25Lạy Chúa, xin ban ơn cứu độ,
lạy Chúa, xin thương giúp thành công.
26Nguyện xin Chúa tuôn đổ phúc lành
cho người tiến vào đây nhân danh Chúa.
Từ nhà Chúa, chúng tôi chúc lành cho anh em.
27aĐức Chúa là Thượng Đế, Người giãi sáng trên ta.
Đ. Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
Tung hô Tin Mừng : Tv 117,24
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Ha-lê-lui-a.
TIN MỪNG : Ga 21,1-14
Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho môn đệ ; rồi cá, Người cũng làm như vậy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
1 Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.” 6 Người bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !” Vừa nghe nói “Chúa đó !”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.
9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông : “Đem ít cá mới bắt được tới đây !” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói : “Anh em đến mà ăn !” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
SUY NIỆM
NHẬN RA CHÚA
Theo các chuyên gia, trẻ sơ sinh sử dụng ba giác quan để nhận ra mẹ của mình, đó là thính giác, khứu giác và thị giác. Khi mới sinh ra, do thị giác chưa phát triển nên bé chưa nhìn thấy rõ mặt mẹ. Tuy vậy sau khoảng 48 giờ, bé đã có thể nhận ra mẹ qua mùi hương và giọng nói.
Mẻ cá lạ khiến người môn đệ Chúa yêu nhớ lại mẻ cá lạ đầu tiên khi gặp Đức Giêsu, và ông nhận ra người đang đứng trên bãi biển chính là Thầy mình. Khi đã yêu, thì mọi biến cố, mọi chi tiết đều khiến ta nhớ đến người mình thương mến. Chớ gì những sự kiện xảy ra mỗi ngày đều giúp ta nhớ đến, và nhận ra Chúa đang hiện diện với ta.
Giữa những vất vả khó nhọc, vẫn có một ai đó đứng chờ bên Biển Hồ, bên biển đời và cất tiếng gọi, cất tiếng chỉ dẫn. Cũng vậy, một khi ta biết hành động theo lời Chúa chỉ dạy, chấp nhận trở nên khí cụ nhỏ bé cho Chúa sử dụng, thì chính Chúa sẽ thực hiện qua ta những điều kỳ diệu.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa, xin dùng con theo thánh ý Ngài. Xin đổ đầy tình thương và ân sủng Chúa trên chúng con. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Bạn trẻ cùi Robert Naoussi “dọn đường lên trời” cho người khác
Robert Naoussi là một thanh niên cũng giống như các bạn trẻ khác ở quốc gia châu Phi Cameroon. Nhưng anh có điểm khác là đã dâng những đau khổ của mình để xin Chúa cho các bạn cùng tuổi biết Chúa Giêsu và sống hạnh phúc.
Ngày nay, phần mộ của anh đã trở thành nơi hành hương. Từ nơi này nhiều người đã được ơn hoán cải và chữa lành bệnh tật. Một trường truyền giáo được thành lập vào năm 2005 cũng đã mang tên anh.
Ngày 01/10/1970, giữa đêm tiếng chuông của trại phong Dibamba ở phía tây của Cameroon vang lên thật lớn. Bên ngoài, các bệnh nhân ca hát. Ở tuổi 23, Robert Naoussi vừa phó dâng linh hồn cho Chúa. Sau này, cha Raymond người đã đồng hành với bạn trẻ bị phong cùi viết “Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu đến đón Robert”. Một niềm hoan hỉ như tất cả những gì Robert đã gieo ở đây, nơi sự bình an không thể giải thích được vẫn còn ngự trị cho đến ngày nay.
Robert Naoussi sinh năm 1947 ở Cameroon trong một gia đình nghèo, với người cha đa thê. Năm 7 tuổi Robert xin được rửa tội từ một linh mục truyền giáo ở trong làng. Lòng nhiệt thành của cậu bé làm mọi người xung quan ngạc nhiên. Từ khi được rửa tội, Robert siêng năng đến nhà thờ kéo chuông để mời mọi người đến cầu nguyện. Robert mơ được vào chủng viện nhưng người nhà anh phản đối. Sau đó Robert được gửi đến một trường học xa nhà, và ở lại đó với người dân địa phương. Buổi sáng khi không có đủ thức ăn, Robert thường nhường phần của mình cho người khác và để bụng đói đến trường.
Robert bắt đầu nhiễm bệnh phong cùi khi khoảng 16-17 tuổi. Đối với Robert, đây là một thử thách nặng nề vì anh đã có những kế hoạch đẹp cho cuộc đời. Vào tháng 5/1969 anh được đưa đến trại phong Dibamba. Bực mình khó chịu về điều này, Robert hỏi cha tuyên uý tại sao lại là chính anh phải ở đây. Cha trả lời rằng chỉ có Chúa Giêsu mới có câu trả lời cho anh. Trong ba ngày, anh cầu nguyện, không ăn, không uống, không ngủ. Cuối cùng anh hiểu. Anh nói: “Tôi ở đây để anh chị em tôi biết Chúa Giêsu”. Thực tế, 9 anh chị em của Robert đã rửa tội sau khi anh qua đời. Một nữ tu làm việc ở trại phong làm chứng: “Từ đó về sau không bao giờ anh than phiền nữa. Lời thưa xin vâng của Robert như lời thưa xin vâng của Đức Mẹ, một lời xin vâng dứt khoát, trọn vẹn và với niềm vui”.
Robert biết mình sẽ không thể hồi phục. Trong đau đớn này, anh cầu nguyện cho những người khác và vui vẻ đón tiếp những ai đến gặp anh. Cha Raymond đã đọc cho anh nghe cuộc đời của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu. Đối với người trẻ bị bệnh phong cùi, đây là một mặc khải vì qua câu chuyện của thánh nữ anh hiểu rằng anh có thể trở thành nhà truyền giáo với những đau khổ của mình. Anh nói: “Bạn bè của tôi không biết Chúa Giêsu, tâm hồn họ thường hay buồn rầu. Tôi sẽ dâng hiến cuộc sống tôi vì hạnh phúc của họ. Căn bệnh tôi đang mang là công cụ làm việc để dọn đường lên thiên đàng cho người khác”. Ở thời điểm đó, những ai sống gần Robert đều ghi nhớ nụ cười và đức tin của anh mặc dù phải sống trong cảnh bị bỏ rơi và rất đau đớn.”
Cuối cùng Robert qua đời vào ngày 01/10/1970. “Papa Louis” là y tá của anh cho đến cuối đời, nói: “Chưa bao giờ tôi thấy có một người đau đớn như vậy. Tạ ơn Chúa, Đấng tốt lành đã cho tôi can đảm để làm việc với Robert. Một ngày Robert nói với tôi: ‘Tôi muốn Chúa thêm đau khổ cho tôi để bệnh phong có thể rời khỏi thế giới này’”.
Robert đã dạy rằng đau khổ không phải là điều xấu như có nhiều người ở châu Phi nghĩ. Đau khổ không còn là gánh nặng nếu người ta biết chấp nhận nó.
Chứng tá của Robert đã lan toả khắp giáo phận Douala và ở các nơi khác. Cuối tuần, nhiều người hành hương đến mộ của anh. Trong số này có nhiều người trẻ của trường truyền giáo “Robert Naoussi” được thành lập vào năm 2005 theo cảm hứng của người cùi trẻ và mục tiêu của trường là học cách biến đau khổ trở thành một công cụ loan báo Tin Mừng. Cha Patoum, vị sáng lập phong trào quy tụ khoảng 50 người giải thích: “Hoạt động chính là cầu nguyện, đặc biệt là thờ lạy Thánh Thể”.
Ảnh hưởng của Robert vượt ra ngoài biên giới. Yêu mến tinh thần của Robert, một giảng viên thần học ở miền đông nước Pháp Michèle Atlmeyer đã cố gắng truyền cảm hứng này cho các sinh viên, bằng cách cho các bạn trẻ xem video về cuộc đời của Robert khi 20 tuổi. Giáo sư nói: “Hiện nay các thanh thiếu niên không bị bệnh phong như Robert, nhưng các em bị các loại bệnh phong khác, các dạng nghèo đói khác, trong đó có cả việc không biết Chúa, thường thiếu sự nâng đỡ từ đức tin. Khi giới thiệu Robert cho các bạn trẻ, chính người trẻ này đã dọn đường cho nhiều sinh viên của tôi”.
Ngọc Yến – Vatican News