Thánh Catarina Ricci, OP., trinh nữ. Lễ nhớ (Phụng vụ Dòng Đaminh)
Friday of the Fourth Week in Ordinary Time
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Mk 6:14-29
King Herod heard about Jesus, for his fame had become widespread,
and people were saying,
“John the Baptist has been raised from the dead;
that is why mighty powers are at work in him.”
Others were saying, “He is Elijah”;
still others, “He is a prophet like any of the prophets.”
But when Herod learned of it, he said,
“It is John whom I beheaded. He has been raised up.”
Herod was the one who had John arrested and bound in prison
on account of Herodias,
the wife of his brother Philip, whom he had married.
John had said to Herod,
“It is not lawful for you to have your brother’s wife.”
Herodias harbored a grudge against him
and wanted to kill him but was unable to do so.
Herod feared John, knowing him to be a righteous and holy man,
and kept him in custody.
When he heard him speak he was very much perplexed,
yet he liked to listen to him.
Herodias had an opportunity one day when Herod, on his birthday,
gave a banquet for his courtiers, his military officers,
and the leading men of Galilee.
His own daughter came in and performed a dance
that delighted Herod and his guests.
The king said to the girl,
“Ask of me whatever you wish and I will grant it to you.”
He even swore many things to her,
“I will grant you whatever you ask of me,
even to half of my kingdom.”
She went out and said to her mother,
“What shall I ask for?”
Her mother replied, “The head of John the Baptist.”
The girl hurried back to the king’s presence and made her request,
“I want you to give me at once on a platter
the head of John the Baptist.”
The king was deeply distressed,
but because of his oaths and the guests
he did not wish to break his word to her.
So he promptly dispatched an executioner
with orders to bring back his head.
He went off and beheaded him in the prison.
He brought in the head on a platter
and gave it to the girl.
The girl in turn gave it to her mother.
When his disciples heard about it,
they came and took his body and laid it in a tomb.
BÀI ĐỌC
Bài đọc 1 : Hc 47,2-11
Với trọn cả tâm tình, vua Đa-vít hát lên những khúc thánh thi và yêu mến Thiên Chúa.
Bài trích sách Huấn ca.
2Như mỡ được tách ra từ hy lễ kỳ an,
vua Đa-vít cũng được chọn giữa hàng con cái Ít-ra-en.
3Ông chơi giỡn với sư tử như với dê tơ,
nô đùa với gấu như với chiên nhỏ.
4Thời niên thiếu, ông đã chẳng giết một tên khổng lồ
mà rửa nhục cho dân, khi vung dây phóng đá
hạ tên Go-li-át ngạo mạn đó sao ?
5Vì ông đã kêu cầu Đức Chúa Tối Cao,
Đấng ban cho ông sức mạnh
để loại trừ một kẻ thạo nghề binh đao
và nâng cao uy thế của dân tộc.
6Bởi thế, ông được tôn vinh vì đã giết mười ngàn tên địch ;
thiên hạ ca tụng ông, trao tặng ông triều thiên vinh hiển
vì Thiên Chúa đã giáng phúc cho ông.
7Ông đã đánh tan địch thù tứ phía,
tận diệt các đối thủ Phi-li-tinh ;
ông đập tan sức mạnh chúng mãi mãi.
8Trong hết mọi việc làm,
ông dùng lời tôn vinh chúc tụng
mà ngợi khen Đấng Thánh Tối Cao ;
với trọn cả tâm tình, ông hát lên những khúc thánh thi
tỏ lòng yêu mến Đấng tạo thành ông.
9Ông cắt đặt ca viên,
để trước bàn thờ, họ hát những bài ca thánh thót.
10Ông tổ chức cho các ngày lễ tăng thêm vẻ huy hoàng,
và sắp xếp cho lễ lạt được hoàn hảo,
để trong những ngày ấy, Danh Thánh được ca khen
và từ sáng sớm, lời chúc tụng vang lên trong đền thánh.
11Đức Chúa đã xoá bỏ tội lỗi của ông
và nâng cao uy thế ông luôn mãi.
Thiên Chúa đã thiết lập với ông một giao ước :
cho vương quyền ông muôn năm tồn tại,
và ban cho ông ngai vinh hiển trong Ít-ra-en.
Đáp ca : Tv 17,31.47 và 50.51 (Đ. x. c.47b)
Đ. Chúc tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi.
31Đường lối Thiên Chúa quả là toàn thiện,
lời Chúa hứa được chứng nghiệm tỏ tường.
Chính Người là khiên che thuẫn đỡ
cho những ai ẩn náu bên Người.
Đ. Chúc tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi.
47Đức Chúa vạn vạn tuế !
Chúc tụng Người là núi đá cho tôi trú ẩn.
Tôn vinh Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi.
50Vì thế giữa muôn dân, con cất lời cảm tạ,
dâng điệu hát cung đàn, ca mừng danh thánh Chúa.
Đ. Chúc tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi.
51Chúa ban nhiều chiến thắng lớn lao
cho Đức Vua chính Người đã lập.
Chúa hằng ưu ái Đấng Người đã xức dầu tấn phong,
là Đa-vít cùng dòng dõi đến muôn đời.
Đ. Chúc tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi.
Tung hô Tin Mừng : x. Lc 8,15
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả. Ha-lê-lui-a.
TIN MỪNG : Mc 6,14-29
Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
14 Khi ấy, vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói : “Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ.” 15 Kẻ khác nói : “Đó là ông Ê-li-a.” Kẻ khác nữa lại nói : “Đó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ.” 16 Vua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói : “Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy !”
17 Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê, 18 mà ông Gio-an lại bảo : “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !” 19 Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được. 20 Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.
21 Một ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê. 22 Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái : “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.” 23 Vua lại còn thề : “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được.” 24 Cô gái đi ra hỏi mẹ : “Con nên xin gì đây ?” Mẹ cô nói : “Đầu Gio-an Tẩy Giả.” 25 Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng : “Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm.” 26 Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. 27 Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, 28 bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ. 29 Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.
SUY NIỆM
CHÍNH TRỰC
“Hãy can đảm nói không. Hãy can đảm đối mặt với sự thật. Hãy làm điều đúng vì như thế là đúng. Đó là những chiếc chìa khóa kỳ diệu mở cánh cửa vào cuộc đời chính trực” (W. Clement Stone).
Hêrôđê sợ những điều thánh Gioan nói nhưng vẫn cứ thích nghe vì ngài nói sự thật. Sự thật, giống như ánh sáng, làm người ta chói mắt nhưng lại giúp ta sáng mắt. Sáng mắt để nhìn cho rõ đâu là tốt, đâu là xấu; sự lành hay sự dữ. Thánh Gioan phải nói sự thật vì chính ngài đến để làm chứng và dọn đường cho điều đó.
Xã hội hôm nay không thiếu gì những bất công, giả dối. Vì thế, người Kitô hữu được mời gọi làm chứng cho sự thật. Đây sẽ là một thách đố lớn cho mỗi người. Khi chúng ta can đảm nói lên sự thật thì khi đó chúng ta đang trình bày dung mạo của Đức Giêsu Kitô cho con người bởi vì Người chính là “sự thật và là sự sống” (Ga 14,6).
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa, xin luôn ở bên con để con thêm can đảm làm chứng cho sự thật. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Thánh Catarina Ricci, trinh nữ (1522 – 1590)
Thánh nữ sinh năm 1522, thuộc dòng dõi quý tộc, có tên thật là Sandrina, ngay từ tấm bé đã mồ côi mẹ và có lòng nhiệt thành sùng mộ Chúa Kitô chịu đóng đinh. Năm 12 tuổi được nhận vào nữ đan viện thánh Vinh Sơn, thuộc Dòng Ba Đa Minh tại thành Prato (Firenze), và đổi tên là Catarina.
Được lửa Thánh Thần thiêu đốt và không ngừng tìm kiếm vinh quang Thiên Chúa, người đã cổ võ việc cải tổ đời sống tu trì theo tinh thần của cha Giêrônimô Savônarôla mà người hằng kính trọng. Thánh nữ sốt sắng chiêm ngắm cuộc khổ nạn của Chúa Kitô, nên được Chúa thương in năm dấu thánh trên mình. Người cũng truyền lại cho hậu thế những vần thơ trích từ Kinh Thánh để cổ võ việc suy niệm cuộc khổ nạn của Chúa. Hai lần được bầu làm bề trên, thánh nữ đã điều khiển cộng đoàn cách khôn ngoan và nhân từ.
Được Đức Kitô ban cho nhiều đặc ân và được thấu hiểu tình Chúa yêu thương, thánh nữ đã để lại nhiều tài liệu rất có giá trị về đời sống thiêng liêng, nhất là trong các thư gửi cho những nhân vật nổi tiếng và thánh thiện thời đó, như thánh Philípphê Nêri, thánh Carôlô Bôrrômêô, và thánh nữ Maria Magđalêna Pazzi.
Thánh nữ từ trần tại Pratô ngày 2 tháng 2 năm 1590. Ngày 23 tháng 11 năm 1732, Đức Clêmentê XII long trọng ghi danh người vào sổ các chân phước, và ngày 29 tháng 6 năm 1746 Đức Bênêđíctô XIV suy tôn người lên hàng hiển thánh.
Phụng vụ Dòng Anh Em Giảng Thuyết