THỨ BA TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Tuesday of the Second Week in Ordinary Time
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Mk 2:23-28
As Jesus was passing through a field of grain on the sabbath,
his disciples began to make a path while picking the heads of grain.
At this the Pharisees said to him,
“Look, why are they doing what is unlawful on the sabbath?”
He said to them,
“Have you never read what David did
when he was in need and he and his companions were hungry?
How he went into the house of God when Abiathar was high priest
and ate the bread of offering that only the priests could lawfully eat,
and shared it with his companions?”
Then he said to them,
“The sabbath was made for man, not man for the sabbath.
That is why the Son of Man is lord even of the sabbath.”
CÁC BÀI ĐỌC :
Ca nhập lễ : Tv 65,4
Lạy Chúa, toàn trái đất phải quỳ lạy tôn thờ,
và đàn ca mừng Chúa,
đàn ca mừng Thánh Danh,
lạy Chúa Trời cao cả.
Bài đọc 1 : 1 Sm 16,1-13
Ông Sa-mu-en xức dầu cho Đa-vít, ở giữa các anh em cậu, và Thần Khí Đức Chúa nhập vào cậu.
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất.
1 Hồi đó, Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en : “Ngươi còn khóc thương Sa-un cho đến bao giờ, khi ta đã gạt bỏ nó, không cho làm vua cai trị Ít-ra-en nữa ? Ngươi hãy lấy dầu đổ đầy sừng và lên đường. Ta sai ngươi đến gặp Gie-sê người Bê-lem, vì Ta đã thấy trong các con trai nó một người Ta muốn đặt làm vua.” 2 Ông Sa-mu-en thưa : “Con đi thế nào được ? Vua Sa-un mà nghe biết thì vua sẽ giết con !” Đức Chúa phán : “Ngươi hãy đem theo một con bò cái tơ và hãy nói : ‘Tôi tới đây là để dâng hy lễ lên Đức Chúa.’ 3 Ngươi sẽ mời Gie-sê đến dự hy lễ ; phần Ta, Ta sẽ cho ngươi biết điều ngươi phải làm, và ngươi sẽ xức dầu tấn phong cho Ta kẻ Ta sẽ nói cho ngươi hay.”
4 Ông Sa-mu-en làm điều Đức Chúa đã phán ; ông đến Bê-lem và các kỳ mục trong thành run sợ ra đón ông. Họ nói : “Ông đến có phải là để đem bình an không ?” 5 Ông trả lời : “Bình an ! Tôi tới đây là để dâng hy lễ lên Đức Chúa. Các ông hãy thanh tẩy mình và đến dự hy lễ với tôi.” Ông thanh tẩy ông Gie-sê và các con trai ông ấy và mời họ đến dự hy lễ.
6 Khi họ đến, ông thấy Ê-li-áp, ông nghĩ : “Đúng rồi ! Người Đức Chúa xức dầu tấn phong đang ở trước mặt Đức Chúa đây !” 7 Nhưng Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en : “Đừng xét theo hình dáng và vóc người cao lớn của nó, vì Ta đã gạt bỏ nó. Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm : người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng.” 8 Ông Gie-sê gọi A-vi-na-đáp và cho cậu đi qua trước mặt Sa-mu-en, nhưng ông Sa-mu-en nói : “Cả người này, Đức Chúa cũng không chọn.” 9 Ông Gie-sê cho Sa-ma đi qua, nhưng ông Sa-mu-en nói : “Cả người này, Đức Chúa cũng không chọn.” 10 Ông Gie-sê cho bảy người con trai đi qua trước mặt ông Sa-mu-en, nhưng ông Sa-mu-en nói với ông Gie-sê : “Đức Chúa không chọn những người này.” 11 Rồi ông lại hỏi ông Gie-sê : “Các con ông có mặt đầy đủ chưa ?” Ông Gie-sê trả lời : “Còn cháu út nữa, nó đang chăn chiên.” Ông Sa-mu-en liền nói với ông Gie-sê : “Xin ông cho người đi tìm nó về, chúng ta sẽ không nhập tiệc trước khi nó tới đây.” 12 Ông Gie-sê cho người đi đón cậu về. Cậu có mái tóc hung, đôi mắt đẹp và khuôn mặt xinh xắn. Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en : “Đứng dậy, xức dầu tấn phong nó đi ! Chính nó đó !” 13 Ông Sa-mu-en cầm lấy sừng dầu và xức cho cậu, ở giữa các anh của cậu. Thần khí Đức Chúa nhập vào Đa-vít từ ngày đó trở đi. Ông Sa-mu-en đứng dậy và đi Ra-ma.
Đáp ca : Tv 88,20.21-22.27-28 (Đ. c.21a)
Đ. Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít.
20Xưa Chúa dùng thị kiến
phán bảo những người hiếu trung rằng :
Ta phù trợ một trang dũng sĩ,
cất nhắc lên một người trẻ trong dân.
Đ. Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít.
21Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít,
đã xức dầu thánh tấn phong người ;
22Ta sẽ không ngừng đưa tay nâng đỡ,
tay quyền năng củng cố vững vàng.
Đ. Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít.
27Người sẽ thưa với Ta : “Ngài chính là Thân Phụ,
là Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con được cứu độ !”
28Phần Ta, Ta sẽ đặt Người làm trưởng tử,
cao cả hơn vua chúa trần gian.
Đ. Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít.
Tung hô Tin Mừng : x. Ep 1,17-18
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Xin Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, soi trí mở lòng cho chúng ta thấy rõ, đâu là niềm hy vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng : Mc 2,23-28
Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
23 Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa. 24 Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su : “Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì kia ? Điều ấy đâu được phép !” 25 Người đáp : “Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng ? 26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế.”
27 Người nói tiếp : “Ngày sa-bát được tạo ra cho loài người, chứ không phải loài người cho ngày sa-bát. 28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.”
Ca hiệp lễ : Tv 22,5
Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc
chén của con chan chứa rượu nồng.
SUY NIỆM
LỀ LUẬT PHỤC VỤ CON NGƯỜI
Trong buổi tiếp kiến chung thứ Tư ngày 18/8/2021, Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Lề luật là người giám hộ đưa chúng ta đến với Chúa Giêsu.”
Với người Do Thái, ngày sabát có 39 việc cấm làm, như: kéo nước, săn thú, cưỡi lừa, gặt hái, đập lúa… Vì thế, trong bài Tin Mừng hôm nay, khi thấy các môn đệ bứt lúa ăn, những người biệt phái tố cáo với Đức Giêsu về hành động phạm luật của các môn đệ. Trước thái độ của họ, Đức Giêsu thay đổi thái độ giữ luật của họ. Và sâu xa Người cho họ thấy: Người chính là Con Thiên Chúa.
Trong cuộc sống, việc tuân giữ luật là điều tốt. Bởi lề luật được đặt ra để hướng dẫn và giáo dục con người. Tuy nhiên, việc giữ luật cách máy móc khiến con người vô cảm trước những hoàn cảnh khổ đau, dửng dưng trước những cảnh đời khốn cùng. Lời của Đức Giêsu cảnh tỉnh những người Pharisêu về cách giữ luật quá hình thức phải chăng cũng là lời mà Chúa muốn nhắn gửi đến mỗi chúng ta?
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con ý thức rằng: việc giữ luật máy móc làm chúng con xa Chúa; còn việc giữ luật với tình yêu sẽ đưa chúng con đến gần Chúa và tha nhân hơn. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Kinh Truyền Tin 14/1: Tìm kiếm – ở lại – loan báo
Trưa Chúa Nhật ngày 14/1, Đức Thánh Cha đã đến cửa sổ Dinh Tông Toà để cùng đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô. Trước khi đọc Kinh Truyền Tin, ngài có một bài huấn dụ ngắn dựa trên đoạn Tin Mừng Chúa Nhật II Thường Niên.
Bài huấn dụ ngắn của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em,
Tin Mừng hôm nay kể về cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với các môn đệ đầu tiên (x. Ga 1:35-42). Khung cảnh này mời gọi chúng ta nhớ lại cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta với Chúa Giêsu. Mỗi người chúng ta đã có cuộc gặp gỡ đầu tiên với Chúa Giêsu, từ khi còn bé, lúc thanh thiếu niên, khi còn trẻ, khi đã lớn… Tôi đã lần đầu gặp Chúa Giêsu khi nào? Hãy nhớ lại chút xíu. Và từ đó, suy nghĩ này, cái nhớ này giúp làm mới lại niềm vui bước theo Người và tự hỏi, bước theo Chúa là làm môn đệ của Chúa, mà làm môn đệ của Chúa Giêsu có nghĩa là gì? Theo Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể tìm thấy ba động từ: tìm kiếm Chúa Giêsu, ở lại với Chúa Giêsu, loan báo Chúa Giêsu.
Trước hết là tìm kiếm. Hai môn đệ, nhờ lời chứng của Gioan Tẩy Giả, đã bắt đầu đi theo Chúa Giêsu và Người “thấy các ông đi theo mình, thì hỏi : ‘Các anh tìm gì thế?’” (c. 38). Đây là những lời đầu tiên Chúa Giêsu nói với họ: trước hết Người mời gọi họ nhìn vào bên trong mình, tự hỏi về những ước muốn mà họ mang trong lòng. “Anh tìm điều gì?”. Chúa không muốn chiêu dụ tín đồ, Người không muốn những “người đi theo” hời hợt. Chúa muốn những người biết tự vấn và để cho mình bị thách thức bởi Lời Người. Vì vậy, để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu, trước hết chúng ta phải tìm kiếm Người, có một trái tim rộng mở, tìm kiếm, không phải trái tim chán nản hay thỏa mãn.
Những môn đệ đầu tiên đang tìm kiếm điều gì qua động từ thứ hai: ở lại. Họ không tìm kiếm tin tức hay thông tin về Thiên Chúa, hay các dấu lạ hay phép lạ, nhưng họ mong ước được gặp Chúa Giêsu, gặp Đấng Messia, nói với Người, ở với Người và nghe Người. Câu hỏi đầu tiên mà họ hỏi là gì? “Thầy ở đâu?” (câu 38). Và Chúa Kitô mời họ ở lại với Người: “Hãy đến mà xem” (c. 39). Ở với Người, ở lại với Người, đó là điều quan trọng nhất đối với người môn đệ Chúa. Tóm lại, đức tin không phải là lý thuyết, nhưng là một cuộc gặp gỡ, đó là đi xem Chúa ở đâu và ở với Người. Gặp Chúa và ở lại với Chúa.
Tìm kiếm, ở lại và cuối cùng là loan báo. Các môn đệ tìm kiếm Chúa, họ đi với Người, và họ ở với Người ngày hôm đó. Rồi họ trở về, loan báo về Chúa. Tôi có ở với Chúa Giêsu chưa? Tôi có can đảm loan báo Người không? Cuộc gặp gỡ đầu tiên của các môn đệ với Chúa Giêsu là một cảm nghiệm mạnh mẽ đến nỗi hai môn đệ luôn nhớ thời gian đó: “Lúc đó vào khoảng bốn giờ chiều” (c. 39). Điều này cho thấy sức mạnh của cuộc gặp gỡ đó. Và tâm hồn họ tràn ngập niềm vui đến nỗi họ ngay lập tức cảm thấy cần phải truyền đi món quà họ đã nhận được. Thật vậy, một trong hai người, Anrê, đã nhanh chóng chia sẻ điều đó với em mình là Phêrô và dẫn em đến với Chúa; tìm kiếm Chúa và ở với Chúa.
Anh chị em thân mến, hôm nay chúng ta cũng nhớ lại cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta với Chúa. Mỗi người chúng ta đã có cuộc gặp gỡ đầu tiên với Chúa, trong bầu khí gia đình hay ở ngoài… Chúng ta gặp Chúa khi nào? Chúa đã đụng chạm đến trái tim tôi khi nào? Và chúng ta tự hỏi: chúng ta có còn là môn đệ được yêu của Chúa, chúng ta tìm kiếm Chúa, hay chúng ta đã ổn định trong một đức tin được hình thành theo thói quen? Chúng ta có biết ở lại với Chúa trong cầu nguyện và ở đó trong thinh lặng với Người không? Và, chúng ta có cảm thấy ước muốn chia sẻ, loan báo vẻ đẹp của cuộc gặp gỡ với Chúa không?
Xin Đức Maria Rất Thánh, môn đệ đầu tiên của Chúa Giêsu, ban cho chúng ta lòng khao khát tìm kiếm Người, ở lại với Người và loan báo về Người.
Vatican News