THỨ BA TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Tuesday of the First Week in Ordinary Time
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Mk 1:21-28
Jesus came to Capernaum with his followers,
and on the sabbath he entered the synagogue and taught.
The people were astonished at his teaching,
for he taught them as one having authority and not as the scribes.
In their synagogue was a man with an unclean spirit;
he cried out, “What have you to do with us, Jesus of Nazareth?
Have you come to destroy us?
I know who you are–the Holy One of God!”
Jesus rebuked him and said, “Quiet! Come out of him!”
The unclean spirit convulsed him and with a loud cry came out of him.
All were amazed and asked one another,
“What is this?
A new teaching with authority.
He commands even the unclean spirits and they obey him.”
His fame spread everywhere throughout the whole region of Galilee.
CÁC BÀI ĐỌC :
Ca nhập lễ
Tôi thấy Chúa ngự toà cao cả
giữa ngàn muôn thiên sứ bái thờ
và đồng thanh ca ngợi tung hô :
Vương quyền Chúa muôn đời tồn tại.
Bài đọc 1 : 1 Sm 1,9-20
Đức Chúa đã nhớ đến bà An-na và bà đã sinh ra Sa-mu-en.
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất.
9 Hôm ấy, bà An-na đứng dậy sau khi đã ăn uống tại Si-lô. Tư tế Ê-li đang ngồi trên ghế ở cửa đền thờ Đức Chúa. 10 Tâm hồn cay đắng, bà cầu nguyện với Đức Chúa và khóc nức nở. 11 Bà khấn hứa rằng : “Lạy Đức Chúa các đạo binh, nếu Ngài đoái nhìn đến nỗi khổ cực của nữ tỳ Ngài đây, nếu Ngài nhớ đến con và không quên nữ tỳ Ngài, nếu Ngài cho nữ tỳ Ngài một mụn con trai, thì con sẽ dâng nó cho Đức Chúa mọi ngày đời nó, và dao cạo sẽ không đụng tới đầu nó.”
12 Vì bà cầu nguyện lâu giờ trước nhan Đức Chúa, nên ông Ê-li để ý quan sát bà. 13 Bà An-na thầm thĩ trong lòng : chỉ có môi bà mấp máy, không ai nghe thấy tiếng bà. Ông Ê-li nghĩ rằng bà say rượu. 14 Ông Ê-li bảo bà : “Bà còn say đến bao giờ ? Hãy lo dã rượu đi !” 15 Bà An-na trả lời : “Không, thưa ngài, tôi chỉ là một người đàn bà tâm thần đau khổ. Tôi đã không uống rượu và đồ uống có men, mà chỉ thổ lộ tâm can trước nhan Đức Chúa. 16 Xin đừng coi nữ tỳ ngài đây là đứa vô lại : chỉ vì quá lo âu phiền muộn mà tôi đã cầu nguyện cho đến bây giờ.” 17 Ông Ê-li trả lời : “Bà hãy đi về bình an. Xin Thiên Chúa của Ít-ra-en ban cho bà điều bà đã xin Người !” 18 Bà thưa : “Ước chi nữ tỳ của ngài đây được đẹp lòng ngài !” Rồi người đàn bà ra đi ; bà dùng bữa, và nét mặt bà không còn như trước nữa.
19 Hôm sau, họ thức dậy từ sớm ; họ đến sụp lạy trước nhan Đức Chúa, rồi trở về nhà ở Ra-ma. Ông En-ca-na ăn ở với bà An-na, vợ mình, và Đức Chúa đã nhớ đến bà. 20 Ngày qua tháng lại, bà An-na thụ thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Sa-mu-en (nghĩa là Đức Chúa nhậm lời), vì bà nói : “Tôi đã xin Đức Chúa, và Người ban nó cho tôi.”
Đáp ca : 1 Sm 2,1.4-5.6-7.8abcd (Đ. x. c.1a)
Đ. Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa, là Đấng cứu độ con.
1Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa,
nhờ Chúa, con ngẩng đầu hiên ngang.
Con mở miệng nhạo báng quân thù :
Vâng, con vui sướng vì được Ngài cứu độ.
Đ. Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa, là Đấng cứu độ con.
4Cung nỏ người hùng bị bẻ tan,
kẻ yếu sức lại trở nên hùng dũng.
5Người no phải làm mướn kiếm ăn,
còn kẻ đói được an nhàn thư thái.
Người hiếm hoi thì sinh năm đẻ bảy,
mẹ nhiều con lại ủ rũ héo tàn.
Đ. Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa, là Đấng cứu độ con.
6Chúa là Đấng cầm quyền sinh tử,
đẩy xuống âm phủ rồi lại kéo lên.
7Chúa bắt phải nghèo và cho giàu có,
Người hạ xuống thấp, Người cũng nhắc lên cao.
Đ. Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa, là Đấng cứu độ con.
8abcdKẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi,
ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro,
đặt ngồi chung với hàng quyền quý,
tặng ngai vinh hiển làm sản nghiệp riêng.
Đ. Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa, là Đấng cứu độ con.
Tung hô Tin Mừng : x. 1 Tx 2,13
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Anh em hãy đón nhận lời Thiên Chúa, không phải như lời người phàm, nhưng như lời Thiên Chúa, đúng theo bản tính của lời ấy. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng : Mc 1,21-28
Người giảng dạy như một Đấng có uy quyền.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
21 Tại thành Ca-phác-na-um, ngày sa-bát, Đức Giê-su vào hội đường và giảng dạy : 22 Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có uy quyền, chứ không như các kinh sư.
23 Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên 24 rằng : “Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi ? Tôi biết ông là ai rồi : ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa !” 25 Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó : “Câm đi, hãy xuất khỏi người này !” 26 Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta. 27 Mọi người đều sững sờ đến nỗi họ bàn tán với nhau : “Thế nghĩa là gì ? Lời giảng dạy thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh !” 28 Lập tức danh tiếng Người đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Ga-li-lê.
Ca hiệp lễ : Tv 35,10
Lạy Chúa, Ngài chính là nguồn sống,
nhờ ánh sáng của Ngài chiếu soi,
chúng con nhìn ánh sáng rạng ngời.
SUY NIỆM
ĐIỀU LÀM NÊN THẦY DẠY
Trong Tông Huấn Evangelii Nuntiandi, số 41 của Đức Thánh Cha Phaolô VI, có viết: “Người đương thời sẵn sàng lắng nghe những nhân chứng hơn là những thầy dạy, hoặc nếu họ có nghe thầy dạy, thì bởi vì chính thầy dạy cũng là những chứng nhân”. Điều đó nói lên: đời sống có một vai trò vô cùng lớn trong việc rao truyền nước Chúa và ngược lại.
Đó chính là lý do mà trong bài Tin Mừng hôm nay, người ta nhận thấy nơi Đức Giêsu có một thứ uy quyền nào đó hơn hẳn các kinh sư của họ. Vì người là Thiên Chúa, người làm mọi sự vì tình yêu bằng chính những gì người đã nói. Đó là lý do người ta nhận thấy uy danh của Người và tin nhận những gì Người loan báo.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Xin Chúa giúp chúng con biết sống Lời của Chúa không chỉ qua lời nói mà chính bằng cách cư xử của mình. Để noi gương Chúa, chúng con cũng trở nên những chứng tá uy tín trước mặt mọi người. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Kinh Truyền Tin lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa
Trưa Chúa Nhật 7/1, sau khi cử hành thánh lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa tại Nhà nguyện Sistine và rửa tội cho một số trẻ em là con của các nhân viên Vatican, Đức Thánh Cha đã đến Cửa sổ Dinh Tông toà để cùng đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô.
Bài huấn dụ ngắn của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay chúng ta mừng Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa (x. Mc 1,7-11). Việc này diễn ra gần sông Giođan, nơi Gioan – do đó được gởi là Tẩy Giả – thực hiện một nghi thức thanh tẩy, thể hiện sự cam kết từ bỏ tội lỗi và hoán cải. Dân chúng đến chịu phép rửa với lòng khiêm nhường, với sự chân thành, “với linh hồn và đi chân đất”, và Chúa Giêsu cũng đến đó, khai mạc sứ vụ của Người: qua đó Người chứng tỏ rằng Người muốn gần gũi với các tội nhân, rằng Người đã đến vì họ, vì tất cả chúng ta !
Và chính vào ngày đó một số sự kiện đặc biệt đã xảy ra. Ông Gioan Tẩy Giả đã nói điều gì đó lạ thường, công khai nhìn nhận nơi Chúa Giêsu, với vẻ bề ngoài dường như ngang hàng với tất cả những người khác, một người “mạnh hơn” (c. 7) hơn ông, Đấng “sẽ làm phép rửa trong Chúa Thánh Thần” (c. 8). Khi ấy các tầng trời mở ra, Thánh Thần ngự xuống trên Chúa Giêsu như chim bồ câu (xem c. 10) và từ trên cao có tiếng Chúa Cha tuyên bố: “Con là Con yêu dấu của Cha: Cha hài lòng về Con” (c. 11).
Tất cả những điều này, một mặt cho chúng ta thấy Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, mặt khác nói với chúng ta về Bí tích Rửa tội, làm cho chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa. Bởi vì Bí tích Rửa tội làm cho chúng ta trở thành con cái của Thiên Chúa.
Bí tích Rửa tội: Thiên Chúa đến trong chúng ta, thanh tẩy và chữa lành tâm hồn chúng ta khỏi tội lỗi, làm cho chúng ta mãi mãi trở thành con cái của Người, thành dân tộc và gia đình của Người, thành những người thừa kế Thiên Đàng (xem Giáo lý Giáo hội Công giáo, 1279). Thiên Chúa trở nên gần gũi với chúng ta và không bao giờ rời xa nữa. Vì vậy, thật quan trọng cần nhớ về ngày Rửa tội. Bao nhiêu người trong chúng ta nhớ về ngày rửa tội của chúng ta.
Chúng ta cũng tạ ơn Chúa vì cha mẹ đã đưa chúng ta đến phép rửa, vì những người đã cửa hành Bí tích cho chúng ta, vì cha đỡ đầu và mẹ đỡ đầu, vì cộng đoàn nơi chúng ta đã lãnh nhận Bí tích này.
Và chúng ta hãy tự hỏi: tôi có ý thức được món quà to lớn mà tôi mang trong mình nhờ Bí tích Rửa tội không? Trong cuộc đời tôi, tôi có nhận ra ánh sáng hiện diện của Thiên Chúa, Đấng coi tôi như người con yêu dấu của Người không? Và bây giờ, để ghi nhớ Bí tích Rửa tội, chúng ta chào đón sự hiện diện của Thiên Chúa trong chúng ta. Chúng ta có thể làm điều này bằng dấu thánh giá, dấu ấn trong chúng ta về ân sủng của Thiên Chúa, Đấng yêu thương chúng ta và mong muốn ở với chúng ta. Chúng ta hãy cùng nhau làm dấu: Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. Đừng quên ngày Rửa tội như một ngày sinh nhật.
Xin Mẹ Maria, đền thờ của Chúa Thánh Thần, giúp chúng ta cử hành và đón nhận những điều kỳ diệu mà Chúa thực hiện nơi chúng ta.