THỨ NĂM TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN
Thursday of the Twenty-second Week in Ordinary Time
SỐNG LỜI CHÚA
GOSPEL : Lk 5:1-11
While the crowd was pressing in on Jesus and listening to the word of God,
he was standing by the Lake of Gennesaret.
He saw two boats there alongside the lake;
the fishermen had disembarked and were washing their nets.
Getting into one of the boats, the one belonging to Simon,
he asked him to put out a short distance from the shore.
Then he sat down and taught the crowds from the boat.
After he had finished speaking, he said to Simon,
“Put out into deep water and lower your nets for a catch.”
Simon said in reply,
“Master, we have worked hard all night and have caught nothing,
but at your command I will lower the nets.”
When they had done this, they caught a great number of fish
and their nets were tearing.
They signaled to their partners in the other boat
to come to help them.
They came and filled both boats
so that the boats were in danger of sinking.
When Simon Peter saw this, he fell at the knees of Jesus and said,
“Depart from me, Lord, for I am a sinful man.”
For astonishment at the catch of fish they had made seized him
and all those with him,
and likewise James and John, the sons of Zebedee,
who were partners of Simon.
Jesus said to Simon, “Do not be afraid;
from now on you will be catching men.”
When they brought their boats to the shore,
they left everything and followed him.
Bài đọc :
Ca nhập lễ : Tv 85,3.5
Xin dủ lòng thương con, lạy Chúa,
vì con kêu cầu Chúa suốt ngày.
lạy Chúa, Ngài nhân hậu khoan hồng,
giàu tình thương với mọi kẻ kêu xin.
Bài đọc 1 : Cl 1,9-14
Chúa Cha đã giải thoát chúng ta khỏi quyền lực tối tăm, và đưa vào vương quốc Thánh Tử chí ái.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-lô-xê.
9 Thưa anh em, từ ngày chúng tôi nghe biết về anh em, chúng tôi cũng không ngừng cầu nguyện và kêu xin Thiên Chúa cho anh em được am tường thánh ý Người, với tất cả sự khôn ngoan và hiểu biết mà Thần Khí ban cho. 10 Như vậy, anh em sẽ sống được như Chúa đòi hỏi, và làm đẹp lòng Người về mọi phương diện, sẽ sinh hoa trái là mọi thứ việc lành, và mỗi ngày một hiểu biết Thiên Chúa hơn. 11 Nhờ sức mạnh vạn năng của Thiên Chúa vinh quang, anh em sẽ nên mạnh mẽ để kiên trì chịu đựng tất cả.
12 Anh em hãy vui mừng cảm tạ Chúa Cha, đã làm cho anh em trở nên xứng đáng chung hưởng phần gia nghiệp của dân thánh trong cõi đầy ánh sáng.
13 Người đã giải thoát chúng ta khỏi quyền lực tối tăm, và đưa vào vương quốc Thánh Tử chí ái ; 14 trong Thánh Tử, ta được ơn cứu chuộc, được thứ tha tội lỗi.
Đáp ca : Tv 97,2-3ab.3cd-4.5-6 (Đ. c.2a)
Đ. Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ.
2Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ,
mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân ;
3abNgười đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa
dành cho nhà Ít-ra-en.
Đ. Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ.
3cdToàn cõi đất này đã xem thấy
ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.
4Tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu,
mừng vui lên, reo hò đàn hát.
Đ. Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ.
5Đàn lên mừng Chúa khúc hạc cầm dìu dặt,
nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca.
6Kèn thổi vang xen tiếng tù và,
tung hô mừng Chúa, vị Quân Vương !
Đ. Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ.
Tung hô Tin Mừng : Mt 4,19
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng : Lc 5,1-11
Các ông bỏ hết mọi sự mà theo Đức Giê-su.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Khi ấy, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.
4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn : “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” 5 Ông Si-môn đáp : “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” 6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói : “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi !” 9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn : “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” 11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
Ca hiệp lễ : Tv 30,20
Lạy Chúa, cao cả thay tấm lòng nhân hậu,
Chúa dành cho kẻ kính sợ Ngài.
SUY NIỆM
LÀM THEO LỜI THẦY
Ông Abraham và Đức Maria là hai mẫu gương tuyệt hảo về sự vâng phục thánh ý Thiên Chúa. “Xin vâng” trước ý định của Thiên Chúa là một thử thách khó khăn. Vì ý muốn của Người có thể nghịch với những điều mà lý trí con người cho là đúng.
Thánh Phêrô, có thể nói, cũng đã gặp phải những bối rối tương tự như Abraham và Đức Maria khi ông được Đức Giêsu yêu cầu thả lưới. Từ những gì đã diễn ra đêm trước, Phêrô cam đoan về sự thất bại của mẻ lưới mới. Nhưng ông vẫn gác lại tất cả những hoài nghi ấy để làm theo lời Thầy. Và kết quả là ông đã có được một mẻ cá lớn lạ lùng!
“Điều vô lý” của Thiên Chúa còn hơn “cái hợp lý” của con người. Chúng ta cần phải thu nhỏ cái “tôi” để vâng theo tiếng nói của Thiên Chúa, dù cho tiếng nói ấy nghịch với ý muốn chúng ta. Tấm gương về sự vâng phục của thánh Phêrô sẽ giúp chúng ta nhận được những điều tốt đẹp ngoài sức mong đợi.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con biết noi gương thánh Phêrô mà “thả lưới” theo ý Chúa. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
ĐTC Phanxicô: Hãy là ngôi nhà thương xót cho tha nhân
Bài giáo lý của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm thứ Hai tôi trở về từ Mông Cổ. Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của tôi đối với những người đã đồng hành cùng chuyến viếng thăm của tôi bằng những lời cầu nguyện và xin nhắc lại lòng biết ơn của tôi đối với Chính quyền, những người đã đón tiếp tôi cách trang trọng: đặc biệt là ông Tổng thống Khürelsükh, cũng như cựu Tổng thống Enkhbayar, người đã chính thức mời tôi đến thăm đất nước. Tôi nghĩ lại về Giáo hội địa phương và về người dân Mông Cổ với niềm vui: một dân tộc cao quý và khôn ngoan, dân tộc đã bày tỏ với tôi sự thân ái và yêu mến. Hôm nay tôi muốn đưa anh chị em đến trung tâm của cuộc hành trình này.
Thiên Chúa tìm kiếm tâm hồn đơn sơ
Người ta có thể hỏi: tại sao Đức Thánh Cha lại đi thật xa để đến thăm một đoàn chiên tín hữu ít ỏi? Bởi vì chính ở đó, cách xa ánh đèn sân khấu, chúng ta thường tìm thấy những dấu hiệu về sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng không nhìn vẻ bề ngoài mà nhìn vào tấm lòng, như chúng ta vừa nghe trong đoạn sách ngôn sứ Samuen (xem 1 Sm 16,7). Chúa không tìm kiếm trung tâm của sân khấu, nhưng tìm kiếm tâm hồn đơn sơ của những ai khao khát và yêu mến Người mà không phô trương, không muốn vượt lên trên người khác. Và tôi đã có đặc ân được gặp gỡ ở Mông Cổ một Giáo hội khiêm tốn và vui tươi, ở trong trái tim của Thiên Chúa, và tôi có thể làm chứng cho anh chị em niềm vui của họ khi được ở trung tâm của Giáo hội trong một vài ngày.
Giáo hội làm chứng cho tình yêu của Chúa Giêsu bằng sự hiền lành
Cộng đoàn đó có một câu chuyện cảm động. Nó nảy sinh, nhờ ân sủng của Thiên Chúa, từ lòng nhiệt thành tông đồ – điều mà chúng ta đang suy từ vào thời gian này – của một số nhà truyền giáo, những người say mê Tin Mừng, cách đây khoảng ba mươi năm, đã đến đất nước mà họ chưa hề biết. Họ đã học ngôn ngữ và, mặc dù đến từ các quốc gia khác nhau, họ đã mang lại sức sống cho một cộng đồng hiệp nhất và thực sự Công giáo. Quả thực, đây chính là ý nghĩa của từ ngữ “công giáo”, có nghĩa là “phổ quát”. Nhưng ở đây không phải là tính phổ quát được đồng nhất hóa, mà là tính phổ quát hội nhập văn hóa. Đây là tính công giáo: một tính phổ quát nhập thể, đón nhận điều tốt đẹp ở nơi Giáo hội sống và phục vụ những người Giáo hội cùng chung sống. Đây là cách Giáo hội sống: làm chứng cho tình yêu của Chúa Giêsu bằng sự hiền lành, bằng việc sống trước khi nói, hạnh phúc với sự phong phú đích thực của Giáo hội: phục vụ Chúa và anh em.
Trở thành ngôi nhà thương xót
Đây là cách mà Giáo hội non trẻ đó đã được sinh ra: trong tinh thần bác ái, là chứng tá tốt nhất của đức tin. Kết thúc chuyến viếng thăm, tôi vui mừng làm phép và khánh thành “Ngôi nhà Thương Xót”, công trình bác ái đầu tiên được thiết lập ở Mông Cổ như một biểu hiện của tất cả các thành phần của Giáo hội địa phương. Một ngôi nhà vừa là danh hiệu của những Kitô hữu đó, nhưng nó cũng mời gọi mỗi người trong các cộng đoàn của chúng ta trở thành ngôi nhà thương xót: một nơi cởi mở và chào đón, nơi mỗi người có thể đi vào, với những nỗi khốn khổ của mình mà không xấu hổ, để gặp gỡ lòng thương xót của Thiên Chúa, Đấng nâng chúng ta dậy và chữa lành.
Đây là chứng tá của Giáo hội Mông Cổ, với các nhà truyền giáo từ nhiều quốc gia khác nhau, những người đồng cảm với người dân, hạnh phúc phục vụ họ và khám phá những vẻ đẹp đã có ở đó. Bởi vì những nhà truyền giáo này không đến đó để chiêu dụ tín đồ, điều không phải là truyền giáo; họ đến đó để sống như người Mông Cổ, nói ngôn ngữ của họ, để tiếp nhận những giá trị của dân tộc đó và rao giảng Tin Mừng theo phong cách Mông Cổ, bằng tiếng Mông Cổ. Họ đã ra đi và “được hội nhập văn hóa”: họ dùng văn hóa Mông Cổ để loan báo Tin Mừng trong nền văn hóa đó.
Hướng nhìn lên cao, hướng đến ánh sáng của sự thiện
Tôi cũng đã có thể khám phá điều gì đó về vẻ đẹp này, cũng bằng cách gặp gỡ một số người, lắng nghe những câu chuyện của họ, đánh giá cao việc tìm kiếm tôn giáo của họ. Về vấn đề này, tôi biết ơn cuộc gặp gỡ liên tôn và đại kết hôm Chúa Nhật. Mông Cổ có một truyền thống Phật giáo vĩ đại, với nhiều người sống tôn giáo của mình một cách chân thành và triệt để, trong âm thầm, thông qua lòng vị tha và làm chủ đam mê của chính mình. Hãy nghĩ đến biết bao hạt giống tốt lành ẩn giấu đã làm cho khu vườn thế giới nở hoa, trong khi chúng ta thường chỉ nghe thấy tiếng cây đổ! Và đây là điều người ta thích; cả chúng ta cũng thích điều gây ồn ào…
Điều quyết định là có khả năng phân định và nhận ra điều tốt. Tuy nhiên, thông thường chúng ta chỉ đánh giá cao người khác khi họ phù hợp với ý tưởng của chúng ta. Vì thế, điều quan trọng, như dân tộc Mông Cổ làm, là hướng cái nhìn của chúng ta lên cao, hướng về ánh sáng của sự thiện. Chỉ bằng cách này, bắt đầu từ việc nhìn nhận những điều tốt đẹp, chúng ta mới có thể xây dựng một tương lai chung; chỉ bằng cách coi trọng người khác, chúng ta mới có thể giúp họ tiến bộ.
Chúng ta cần mở rộng trái tim để hiểu biết, để gần gũi với mọi người và mọi nền văn minh
Tôi đã đến trung tâm của châu Á và điều đó đã giúp ích cho tôi rất nhiều. Thật tốt khi bắt đầu đối thoại với châu lục vĩ đại này, nắm bắt được các thông điệp của nó, biết được sự khôn ngoan của nó, cách nhìn sự vật, cách đón nhận thời gian và không gian của nó. Thật tốt cho tôi khi được gặp những người Mông Cổ, những người gìn giữ cội nguồn và truyền thống của mình, tôn trọng người lớn tuổi và sống hòa hợp với môi trường: họ là một dân tộc nhìn ngắm bầu trời và cảm nhận được hơi thở của tạo hóa. Nghĩ đến sự rộng lớn vô biên và thinh lặng của Mông Cổ, chúng ta hãy để cho mình được đánh động bởi nhu cầu mở rộng tầm nhìn của chúng ta; xin hãy mở rộng giới hạn, nhìn rộng ra và nhìn lên cao, nhìn ngắm và đừng trở thành tù nhân của những điều nhỏ nhặt, hãy mở rộng tầm nhìn của chúng ta, để chúng ta có thể nhìn thấy những điều tốt đẹp nơi người khác và có khả năng mở rộng tầm nhìn cũng như mở rộng trái tim của con người. Chúng ta cần lớn lên, cần mở rộng trái tim để hiểu biết, để gần gũi với mọi người và mọi nền văn minh.
Vatican News