THỨ BẢY TUẦN II MÙA CHAY

Saturday of the Second Week of Lent

Vangelo Secondo Luca (Lc 15, 1-3.11-32) - Oratorio Don Bosco di Figline  Valdarno

SNG LI CHÚA

GOSPEL : Lk 15:1-3,11-32

Tax collectors and sinners were all drawing near to listen to Jesus,
but the Pharisees and scribes began to complain, saying,
“This man welcomes sinners and eats with them.”
So to them Jesus addressed this parable.
“A man had two sons, and the younger son said to his father,
‘Father, give me the share of your estate that should come to me.’
So the father divided the property between them.
After a few days, the younger son collected all his belongings
and set off to a distant country
where he squandered his inheritance on a life of dissipation.
When he had freely spent everything,
a severe famine struck that country,
and he found himself in dire need.
So he hired himself out to one of the local citizens
who sent him to his farm to tend the swine.
And he longed to eat his fill of the pods on which the swine fed,
but nobody gave him any.
Coming to his senses he thought,
‘How many of my father’s hired workers
have more than enough food to eat,
but here am I, dying from hunger.
I shall get up and go to my father and I shall say to him,
“Father, I have sinned against heaven and against you.
I no longer deserve to be called your son;
treat me as you would treat one of your hired workers.”‘
So he got up and went back to his father.
While he was still a long way off,
his father caught sight of him, and was filled with compassion.
He ran to his son, embraced him and kissed him.
His son said to him,
‘Father, I have sinned against heaven and against you;
I no longer deserve to be called your son.’
But his father ordered his servants,
‘Quickly, bring the finest robe and put it on him;
put a ring on his finger and sandals on his feet.
Take the fattened calf and slaughter it.
Then let us celebrate with a feast,
because this son of mine was dead, and has come to life again;
he was lost, and has been found.’
Then the celebration began.
Now the older son had been out in the field
and, on his way back, as he neared the house,
he heard the sound of music and dancing.
He called one of the servants and asked what this might mean.
The servant said to him,
‘Your brother has returned
and your father has slaughtered the fattened calf
because he has him back safe and sound.’
He became angry,
and when he refused to enter the house,
his father came out and pleaded with him.
He said to his father in reply,
‘Look, all these years I served you
and not once did I disobey your orders;
yet you never gave me even a young goat to feast on with my friends.
But when your son returns
who swallowed up your property with prostitutes,
for him you slaughter the fattened calf.’
He said to him,
‘My son, you are here with me always;
everything I have is yours.
But now we must celebrate and rejoice,
because your brother was dead and has come to life again;
he was lost and has been found.'”

Bài đọc : 

Ca nhập lễ : Tv 144,8-9

Chúa là Đấng từ bi nhân hậu,

Người chậm giận và giàu tình thương.

Chúa nhân ái đối với mọi người,

tỏ lòng nhân hậu với muôn loài Chúa đã dựng nên.

Bài đọc 1 : Mk 7,14-15.18-20

Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển.

Bài trích sách ngôn sứ Mi-kha.

14Lạy Đức Chúa, xin Ngài dùng gậy chăn dắt dân
là đàn chiên, là cơ nghiệp của Ngài,
đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái.
Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Ba-san và Ga-la-át
như những ngày thuở xa xưa.
15Như thời Ngài ra khỏi đất Ai-cập,
xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công.
18Thần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu đựng lỗi lầm,
Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài ?
Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa,
19Người sẽ lại thương xót chúng ta,
tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân.
Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển.
20Ngài sẽ bày tỏ lòng thành tín cho Gia-cóp,
và tình thương cho Áp-ra-ham,
như đã thề với tổ phụ chúng con từ thuở trước.

Đáp ca : Tv 102,1-2.3-4.9-10.11-12 (Đ. c.8a)

Đ. Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

1Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi,
toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh !
2Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi,
chớ khá quên mọi ân huệ của Người.

Đ. Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

3Chúa tha cho ngươi muôn ngàn tội lỗi,
thương chữa lành các bệnh tật ngươi.
4Cứu ngươi khỏi chôn vùi đáy huyệt,
bao bọc ngươi bằng ân nghĩa với lượng hải hà.

Đ. Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

9Chúa là Đấng chẳng trách cứ luôn luôn,
không oán hờn mãi mãi.
10Người không cứ tội ta mà xét xử,
không trả báo ta xứng với lỗi lầm.

Đ. Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

11Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất,
tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao.
12Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm,
tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta.

Đ. Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.

Tung hô Tin Mừng : Lc 15,18

Tôi sẽ trỗi dậy, trở về với cha tôi và thưa người rằng : “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha.”

Tin Mừng : Lc 15,1-3.11-32

Em con đây đã chết mà nay sống lại.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau : “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này :

11 “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha rằng : ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.

14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng ; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói ! 18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người : ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ 20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.

“Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. 21 Bấy giờ người con nói rằng : ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa …’ 22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng : ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng ! 24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’ Và họ bắt đầu ăn mừng.

25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. 27 Người ấy trả lời : ‘Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.’ 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha : ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng !’

31 “Nhưng người cha nói với anh ta : ‘Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.’”

Ca hiệp lễ : Lc 15,32

Con ơi, con phải vui mừng

vì em con đã chết, mà nay lại sống ;

đã thất lạc, mà nay lại tìm thấy.

SUY NIỆM

HOÁN CẢI

Trong câu chuyện Nước Mắt Sám Hối, D. Wahrheit có viết: “Dưới trần gian không gì tốt đẹp và hữu ích cho bằng lòng sám hối. Một lòng sám hối chân thật có sức biến đổi mùa đông giá rét của lòng người thành mùa xuân ấm áp của tình yêu.” 

Là con người, ai cũng mang trong mình những thiếu sót và tội lỗi, nhưng biết nhận ra lỗi lầm và hoán cải thì thật là điều đáng quý. Vì không phải ai cũng có thể nhận ra lỗi lầm hay có đủ can đảm để thú nhận tội lỗi của mình. Tin Mừng hôm nay mang đến cho chúng ta hình ảnh rất đẹp về sự hoán cải của người con thứ khi biết nhận ra lỗi lầm và mạnh dạn trở về để xin cha thứ tha. 

Thật vậy, Thiên Chúa như người cha nhân hậu luôn mong ngóng con quay về. Chỉ cần chúng ta biết hối cải và trở về, Người sẽ sẵn sàng tha thứ hết mọi tỗi lỗi mà ta đã trót phạm, dù tội ta có đỏ như son Người cũng sẽ làm cho trở nên trắng như tuyết, có thẫm tựa vải điều, cũng hoá trắng như bông (x. Is 1,18). 

(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)

LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết ăn năn thống hối tội lỗi của mình và nhận ra lòng thương xót của Chúa mà trở về với Ngài. Amen.

TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

ĐTC Phanxicô: Giáo hội là nhà cho tất cả mọi người

Trả lời phỏng vấn của chương trình tiếng Ý của Đài Phát thanh và Truyền hình Thụy Sĩ, Đức Thánh Cha khẳng định Giáo hội là nhà của mọi người, không ai bị loại trừ. Ngài cũng nói rằng ngài có thể từ chức khi sự mệt mỏi khiến ngài không nhận rõ mọi việc.

Cuộc phỏng vấn được thực hiện bởi Paolo Rodari và được dự kiến phát sóng vào chiều 12/3, trước ngày kỷ niệm 10 năm triều giáo hoàng Phanxicô, trên trang web của Đài Phát thanh và Truyền hình Thụy Sĩ (www.rsi.ch).

Đức Thánh Cha cũng trả lời các câu hỏi về nhiều chủ đề như chiến tranh ở Ucraina và các cuộc xung đột khác, mối quan hệ với người tiền nhiệm, cuộc sống sau cái chết. Ngài cho biết điều ngài nhớ nhất trong cuộc sống ở Buenos Aires là “đi bộ trên những con đường”.

Giáo hội là nhà cho tất cả mọi người

Trước hết, Đức Thánh Cha xác nhận điều nhiều người mô tả về ngài: Giáo hoàng của những người rốt cùng. Nhưng ngài cũng khẳng định rằng ưu ái những người bị loại bỏ không có nghĩa là ngài loại bỏ những người khác. “Người nghèo là đối tượng ưu ái của Chúa Giêsu. Nhưng Chúa Giêsu không xua đuổi người giàu đi.”

Giải thích lời Chúa Giêsu mời mọi người vào bàn tiệc của Người, Đức Thánh Cha nói rằng không ai bị loại trừ và chúng ta không được quên điều này: “Giáo hội không phải là ngôi nhà của một vài người, Giáo hội không có tính chọn lọc. Dân thánh trung thành của Thiên Chúa là: tất cả mọi người.”

Tương quan với Đức Biển Đức XVI

Chia sẻ về vị tiền nhiệm, Đức cố Giáo hoàng Biển Đức XVI, Đức Thánh Cha nói rằng ngài rất kính mến Đức Biển Đức. Ngài kể lại: “Lần cuối cùng tôi nhìn thấy ngài là vào dịp Giáng sinh. Ngài hầu như không thể nói được. Ngài nói bằng một giọng rất trầm. Lời nói của ngài phải được “phiên dịch”. Ngài vẫn minh mẫn. Ngài đặt những câu hỏi: chuyện này diễn ra như thế nào? Và vấn đề đó thế nào? Ngài đã cập nhật về mọi thứ. Thật vui khi được nói chuyện với ngài. Tôi đã hỏi ý kiến của ngài. Ngài đã nói với tôi những gì ngài nghĩ, ngài luôn cân bằng, tích cực, một con người khôn ngoan. Tuy nhiên, lần cuối cùng, bạn có thể thấy là lúc ấy ngài đang đi đến chặng đường.”

Vấn đề từ chức

Được hỏi điều gì khiến ngài có thể từ chức trong tương lai, Đức Thánh Cha trả lời: “Một sự mệt mỏi khiến bạn không nhìn rõ mọi thứ. Sự thiếu sáng suốt để biết cách đánh giá các tình huống. Có lẽ cũng là một vấn đề thể lý.” Đức Thánh Cha cho biết thêm: “Tôi luôn hỏi về điều này và lắng nghe lời khuyên. ‘Mọi việc thế nào rồi? Bạn có nghĩ rằng tôi nên…’ Tôi hỏi những người biết tôi và thậm chí cả một số Hồng y khôn ngoan. Và họ nói với tôi sự thật: “Cứ tiếp tục, mọi việc tốt đẹp.’” Nhưng Đức Thánh Cha xin họ vui lòng báo cho ngài đúng lúc. (CSR_1021_2023)

Vatican News